Lọc Truyện

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1936

“Bình thường mọi người chúng tôi ra ngoài cũng đều là những người có mặt mũi, cô chỉ dựa vào suy đoán của mình mà đã kiểm tra chúng tôi rồi, nếu như có thể tìm ra được người đã lấy mất sợi dây chuyền thì được, chuyện này chúng tôi cũng sẽ chấp nhận, nhưng nếu như cô vẫn chưa tìm ra được thì có phải là cô nên cho chúng tôi một lời giải thích hay không?”

Cô ta vừa nói dứt lời thì cũng có rất nhiều người bắt đầu phụ họa theo: “Đúng thế, phải cho chúng tôi một lời giải thích đi chứ?”

Người phụ nữ kia nghe thấy những lời chất vấn của mọi người thì tâm trạng của cô ta vốn dĩ đã không tốt rồi, lúc này lại càng tủi thân và bực mình hơn. Cô ta trừng mắt nhìn bọn họ, viền mắt đỏ hoe, lớn tiếng nói: “Nhưng rõ ràng tôi đã tháo sợi dây chuyền ra và đặt lên bàn rồi, nhưng một lúc sau quay đầu lại thì không thấy đâu nữa hết, sao có thể là do tôi tự làm mất được chứ!"

“Vậy thì cô tìm ra nó đi rồi chúng tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm nữa”

Người phụ nữ kia siết chặt hai nắm đấm, bị mọi người mắng chửi đến đầu óc kêu ong ong. Vì tức giận nên cô ta cũng không thèm quan tâm mà quay đầu lại, chỉ tay vào. Nguyễn Khánh Linh vẫn chưa được kiểm tra rồi nói: “Không phải vẫn còn túi xách của cô ấy là chưa được kiểm tra sao? Chắc chắn chính là cô ta đã lấy!”

Giọng nói của người phụ nữ rất vang, ngay khi cô ta vừa dứt lời thì âm thanh mọi người đang cãi nhau ồn ào cũng trở nên yên lặng trong phút chốc.

Bọn họ vô thức nhìn Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh.

Quả nhiên, ngay khi nghe thấy câu này thì sự lạnh lùng trong mắt Phạm Nhật Minh càng trở nên đáng sợ hơn, đôi mắt đen láy của anh hơi xoáy lại, và có hơi khác thường. Anh nhìn người phụ nữ kia, giọng nói lạnh lùng nói: “Cô nói lại một lần nữa thử xem?”

Phạm Nhật Minh không có vấn đề gì khi cô ta muốn để bảo vệ kiểm tra.

Nhưng người phụ nữ trước mắt này lại nghỉ ngờ vợ anh ăn trộm sợi dây chuyền của cô ta? Đương nhiên Phạm Nhật Minh không chấp nhận được, đương nhiên anh cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Mọi người vừa nghe thấy giọng nói và ánh mắt mạnh mẽ của tổng giám đốc Phạm thì bọn họ không khỏi cảm thán trong lòng.

Người phụ nữ này thật sự còn quá nhỏ, không biết trời cao đất dày.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!