Lọc Truyện

Lão Tổ Xuất Quan - Từ Phương

Nhìn qua tuy Vu Bạch An có vẻ rất yếu ớt, cả người như da bọc xương.

Nhưng, một vuốt này của bà ta lại rất mạnh, vô cùng lươn lẹo, thế tấn công nguy hiểm, âm khí màu đen mờ mờ ảo ảo quây xung quanh.

"Bà già này, ngươi làm gì vậy." 'Từ Phương bất giác giơ năm đấm lên, tiếp chiêu. Cú đấm này của Từ Phương, nhẹ nhàng, như đói cơm vậy.

Khuôn mặt Vu Bạch An vô cùng bất ngờ, theo bà ta thấy, thì Từ Phương chắc chăn là một kẻ mạnh.

Sao lại đánh trả như kiểu yếu gân cốt như vậy được.

Chẳng lẽ, Từ Phương thật sự là một tên Luyện Khí Kỳ sao?

Vu Bạch An giường như đã nhìn ra tình cảnh bi thảm của 'Từ Dương bị bà ta cào cho bong da róc thịt rồi.

Bà ta muốn thu chiêu lại, nhưng cú vuốt của bà ta chỉ cách Từ Phương một khoảng bằng nắm đấm, không kịp nữa rồi.

Vu Bạch An bất đắc dĩ nhằm mắt lại, không đành lòng nhìn thấy cảnh tượng Từ Phương bê bết máu.

Ngay lúc này, bà ta cảm thấy móng vuốt của mình, hình như đã chạm đến một vât cứng nào đó.

Sau đó, bà ta cũng cảm thấy cổ tay của mình, bị một cái vòng sắt quấn chặt lại, không động đậy được.

Vẻ mặt Vu Bạch An nghỉ ngờ liền xoay đầu lại, bàn tay trắng nõn của Từ Phương, đã nằm lấy cổ tay của bà ta.

Thoạt nhìn có vẻ Từ Phương đã nằm lấy cổ tay bà ta một cách rất nhẹ, giống như không trói nổi một con gà ấy.

Nhưng, Bạch Ngọc Sơn lại cảm thấy, cổ tay bà ta như đang gấy rồi cơ.

Bà ta muốn vùng vẫy, nhưng cổ tay lại không động đậy được. Bộ dạng bất lực của bà ta y như trứng chọi đá vậy, trông rất buồn cười.

Vu Bạch An nghiến răng nghiến lợi, cánh tay còn lại bỗng. rút ra một thanh kiếm.

"Cửu U kiếm!"

Cửu U kiếm pháp là kiếm pháp thứ hai của Hải Phách Tông ngoại từ Đại Diễn Lam Dực kiếm pháp, lực vô cùng mạnh!

Từ khi Vu Bạch An vào Hải Phách Tông, đã chuyên tâm tu luyện Cửu U kiếm pháp, sớm đã thành thạo đến mức xuất thần nhập hỏa rồi.

Một nhát kiếm này vung ra, đến kẻ mạnh Động Thiên hậu kỳ, cũng phải tạm thời tránh né.

Vu Bạch An tin rằng, nhất định Từ Phương vì dè chừng Cửu U kiếm của bà ta mà né tránh. Như thế mới có thể thoát được.

Ấm...

Một tiếng kêu của thanh kiếm phát ra, chín luồng sáng màu đen phát ra từ linh kiếm của Vu Bạch An, bay nhanh về phía Từ Phương, giống như chính đầu häc long địa ngục bay tới vậy, khí thế như thiên quân vạn mã, sát ý nghi ngút, thần quỷ cũng phải bái phục!

"Sư phụ cẩn thận!" Đến Lăng Thanh Thù không nhịn được mà kêu lên, gương mặt tràn đầy sự lo lắng.

Nhát kiếm này, là chiêu mạnh nhất mà Lăng Thanh Thù từng thấy.

Khuôn mặt Vu Bạch An lộ rõ nụ cười đắc ý, lực của nhát kiếm này, cũng ngoài dự đoán của bà ta.

"Ngươi có thể thua dưới nhát kiếm này của ta, cũng coi như không uổng rồi." Vu Bạch An nói.

"Thật sao?" Từ Phương khinh thường nói, đến mí mắt cũng không thèm chớp, tay còn lại thì nhẹ nhàng giơ lên.

Không có bất kỳ chiêu thức nào, cũng không có bất kỳ tình cảnh kinh thiên động địa nào, nhưng chính một chưởng nhẹ nhàng này, đã chộp được lấy tay cầm kiếm của Vu Bạch An..

Vu Bạch An cảm thấy tay không có lực, tay buông thống ra, linh kiếm trong tay rơi bộp xuống đất.

"Nếu không phải lúc nãy ngươi thu lực lại, thì giờ tay ngươi đã bị què quặt rồi đấy.” Từ Phương lạnh lùng nói, rồi đột nhiên hất tay Vu Bạch An ra.

Rắc một tiếng...

Cánh tay của Vu Bạch An, trực tiếp bị Từ Phương bẻ cho trật khớp.

"Cái này... "

Vu Bạch Ngọc đau đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, sờ cánh tay một hồi lâu, mới nắn khớp trở về vị trí cũ được.

"Tiền bối tu vi cao thâm, là ta mạo phạm rồi." Vu Bạch An hít sâu một hơi, mãi mới cất tiếng.

Bà ta là thật lòng sao.

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!