Lọc Truyện

Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế

Lúc này đây, thế cục đã rơi vào hỗn loạn.  

 

Thanh Huyền Động Thiên! La Phù Động Thiên! Hoa Cái Thánh Địa! Bạch Thạch Thánh Địa! Trong năm đại bá chủ của Thái Bạch Cảnh, trừ người của Thánh Nguyên Thần Phủ là không đến thì tứ đại thánh địa, thần phủ, động thiên đều cử cường giả tới.  

 

Bọn họ đi tới đại lục Thiên Huyền này, tập trung tại Hoa phủ của thành Bách Hoa này.  

 

Tuy nhiên, điều làm mọi người tò mò hơn cả vẫn là ai có tư cách ngồi trong kiệu xe cầm đầu đang được Bạch Bán An tháp tùng kia?  

 

"Hoa Ưng, ngươi thử ho he với lão tử xem?"  

 

Bạch Bán An mỉm cười cảnh cáo: "Dù lão tử có vỗ một phát biến ngươi thành sốt thịt bò bằm thì Hoa Thiên Vẫn cũng không liều mạng với ta vì ngươi đâu, ngươi có tin vào điều đó không?"  

 

Hoa Thiên Vẫn! Chính là thánh chủ đại nhân của Hoa Cái Thánh Địa! Mái tóc Hoa Ưng đã bạc phơ, tuổi cũng đã rất cao, lúc này bị Bạch Bán An uy hiếp như vậy thì mặt mày tái mét, vô cùng khó coi vì bực mình.  

 

"Giết hắn!"  

 

Một giọng nói hờ hững vọng ra từ trong cỗ kiệu.  

 

Bạch Bán An ngẩn người, xoay người nhìn bóng người trong kiệu rồi nhỏ giọng hỏi: "Muốn giết thật sao?  

 

Lão ta là Nhân Tiên thất phẩm đó, giết lão ta thì Thanh Huyền Tử sẽ trở mặt với ta mất!"  

 

Bạch Bán An vừa nói xong thì ba bóng người đứng ở bên cạnh đều nhìn ông ta với vẻ kì lạ và phức tạp.  

 

Bạch Bán An mới là thánh chủ của Bạch Thạch Thánh Địa, là đại năng Linh Tiên chân chính! Còn ba vị này chính là những người đứng sau Bạch Bán An.  

 

Đồng thời, cũng có thể nói là ba trợ thủ đắc lực của thánh địa.  

 

Trưởng lão Quế Trung Luân! Trưởng lão Thu Vân Y! Trưởng lão Bạch Kính Tùng! Cả ba vị này đều là nhân vật Linh Tiên đại năng.  

 

Trước mắt, cả ba người họ đều không dám nhìn vào thái độ khúm núm của thánh chủ.  

 

Quế Trung Luân là một người đàn ông trung niên nhã nhặn, ông ta lại gần thánh chủ nhà mình rồi thì thầm: "Thánh chủ, ngươi mới là thánh chủ cơ mà".  

 

Bạch Bán An nhìn về phía Quế Trung Luân, nói với vẻ mặt kỳ quặc: "Ta biết mà".  

 

Ngươi biết?  

 

Ngươi biết con khỉ! Ngươi là thánh chủ mà lại hỏi ý kiến của người trong xe ngay trước mặt nhiều người như vậy là tính làm gì đây?  

 

Dường như Bạch Bán An đã hiểu ý của Quế Trung Luân, nói ngay: "À... Ta hiểu rồi!"  

Dứt lời, Bạch Bán An chỉ thẳng vào mặt Hoa Ưng, nói: "Nếu đại sư đã muốn giết lão ta thì ba người các ngươi giết lão ta đi, ta không cần phải ra tay nữa".  

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!