Lọc Truyện

Thiên Kiêu Ngạo Thế - Lâm Diệp (FULL)

Chương 30

Tiêu Thiên Nhậm không nhịn được hỏi.

“Nếu ta đã biết nguyên nhân thì tất nhiên sẽ làm ra phòng bị tương ứng. Chỉ cần không giết chết ta, một ngày nào đó ta sẽ khiến bọn họ trả một cái giá thật lớn.”

Lâm Diệp thuận miệng nói, ánh mắt trong suốt mà bình tĩnh, khóe môi còn treo nụ cười, nhưng nội dung câu nói của hắn khiến người ta cảm nhận được một cỗ ngoan lệ không rét mà run.

Đây là chính là Lâm Diệp, bề ngoài nhìn gầy yếu vô hại, bên trong lại tàn nhẫn quả quyết đến mức mà người thường khó có thể tưởng tượng. Nếu không hắn cũng không thể sống sót ở nhà tù hầm mỏ tăm tối không có ánh mặt trời.

Lộc tiên sinh dạy hắn cách sinh tồn và một trái tim kiên cường bất khuất, ấm áp như ánh mặt trời. Còn những thủ vệ và kẻ tù tội ở nhà tù hầm mỏ giúp Lâm Diệp nhận thức được hắc ám và tàn khốc là như thế nào.

Tiêu Thiên Nhậm có chút kinh ngạc, chăm chú nhìn Lâm Diệp hồi lâu mới nói: “Ngươi không giống một thiếu niên chỉ có mười hai mười ba tuổi.”

Lâm Diệp nhún vai cười nói: “Không gạt Tiêu bá, năm nay ta mới mười ba tuổi.”

Tiêu Thiên Nhậm phất tay, không muốn tốn qua nhiều thời gian cho chủ đề này, nói: “Lâm Diệp, hiện giờ ngươi đã biết tình huống trong thôn, còn quyết định ở lại đây sao? Ngươi phải biết rõ, nếu ở lại, có thể sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.”

Lâm Diệp không chút do dự nói: “Ở, vì sao không ở nữa? Đây là nơi dừng chân đầu tiên của ta ở vương quốc Tử Diệu, nếu chưa xác định nơi tiến đến tiếp theo ta sẽ không dời đi.”

Tiêu Thiên Nhậm thấy vậy cũng không nhiều lời, vỗ vỗ bả vai Lâm Diệp, nói: “Ngươi không giống với những người cùng trang lứa khác, ta cũng không khuyên thêm ngươi cái gì. Ngươi đã quyết định ở lại, vậy ngươi chính là một thành viên của thôn Phi Vân. Bộ xương cốt già của ta tuy không có năng lực gì, nhưng sẽ tận khả năng bảo vệ ngươi.”

Nói xong Tiêu Thiên Nhậm xoay người rời đi.

Lâm Diệp nhìn theo vị lão nhân này rời đi, hồi lâu sau duỗi lưng một cái, lẩm bẩm nói: “Gặp chuyện sợ phiền phức cũng không phải tính cách của ta.”

Đêm nay, Lâm Diệp không ngồi xuống tu luyện giống như ngày thường, mà lẻ loi một mình ngồi trong bóng đêm trầm tư hồi lâu. Cuối cùng hắn đứng dậy, nương theo ánh trăng ảm đạm chiếu từ cửa sổ vào, mở ra hòm gỗ một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!