Lọc Truyện

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Quan Triều Viễn nhìn chằm chằm Tô Lam một chút rồi lập tức đứng lên nói: "Bây giờ tôi sẽ lập tức đi photo bản dự toán. Bên trong phòng nghỉ có phòng tắm, cô vào đó tắm rửa một chút đi!"

"Tắm rửa?" Tô Lam căng thẳng ôm ngực, kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.

Tại sao cô phải tắm ở đây? Anh sẽ không rắp tâm làm gì cô đâu nhỉ? Cả tầng này đều là của công ty Thịnh Thế, bây giờ không phải giờ làm việc của công ty nên không có ai ở đây. Nếu như anh ỷ mạnh hiếp yếu thì một người phụ nữ nhu nhược như cô sao có thể làm đối thủ được?

Quan Triều Viễn liếc Tô Lam một cái rồi nói bằng giọng điệu chán ghét: "Bao nhiêu ngày cô không tắm rồi? Tôi đứng đây còn ngửi thấy mùi chua!"

Mặc dù Tô Lam biết bản thân lại nghĩ nhiều, nhưng biểu cảm chán ghét của anh thật sự tổn thương lòng tự trọng của cô. Cả tuần rồi cô chưa tắm nên người thật sự rất dơ, quả thật còn có mùi chua.

"Tôi về nhà tắm!" Tô Lam quay đầu rời đi.

"Chín giờ sẽ bắt đầu đấu thầu, tôi và cô phải lập tức xuất phát lúc tám giờ rưỡi. Cô thật sự cho rằng trong vòng một tiếng rưỡi, cô có thể chạy lên đây kịp sao?" Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh nghiêm nghị của Quan Triều Viễn.

Tô Lam không khỏi quay đầu lại hỏi: "Tôi phải đi đến buổi đấu thầu sao?"

Dự án này vô cùng quan trọng, vẫn luôn là tổng giám đốc tự mình giám sát. Một trợ lý nhỏ như cô làm gì có tư cách đi tới buổi đấu thầu?

Nhìn thấy vẻ mặt nghi vấn của Tô Lam, Quan Triều Viễn kiên nhẫn giải thích: "Bản dự toán là cô toàn quyền hạch toán, nếu như có câu hỏi liên quan thì đương nhiên cô phải là người giải đáp."

"Ừ." Tô Lam chỉ có thể gật đầu.

Từ công ty về nhà một lần đã mất gần một tiếng đồng hồ, chứ đừng nói là đi tắm rửa thay quần áo, hơn nữa còn sắp đến giờ cao điểm.

Thấy cô đồng ý, Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nói: "Tôi đi photo bản dự toán, cô canh thời gian rời khỏi phòng làm việc của tôi trước khi mọi người tới công ty."

"Biết rồi." Tô Lam lần đầu tâm phục khẩu phục mà gật đầu.

Sau khi Quan Triều Viễn đi, Tô Lam bước vào phòng nghỉ ngơi trong góc của văn phòng tổng giám đốc.

Mặc dù phòng nghỉ không lớn, chỉ để một cái giường đơn và một bàn đọc sách nhưng rất gọn gàng và ngăn nắp, để rất nhiều vật dụng cá nhân của Quan Triều Viễn. Cô có thể nhìn ra phòng nghỉ này của anh hẳn là rất bí mật, không cho phép người ngoài bước vào.

Phòng tắm không lớn nhưng bồn tắm rất đẹp, Tô Lam nhìn thấy đã gần đến bảy giờ nên tranh thủ thời gian gội đầu tắm rửa.

Sau khi tắm xong, cô lại ngâm mình hưởng thụ trong bồn tắm một hồi. Sau khi sấy tóc xong, mí mắt trên và mí mắt dưới của Tô Lam lập tức bắt đầu đánh nhau.

Nhìn thấy mới hơn giờ hơn, đồng nghiệp đến công ty sớm nhất cũng phải một tiếng sau nên cô quyết định nằm ngủ trên chiếc giường đơn kia một lát, bằng không một hồi đấu thầu cô nhất định không chịu nổi.

Cô nằm trên giường đơn, vừa nhắm mắt thì cơn mỏi mệt đã khiến Tô Lam lập tức chìm vào mộng đẹp.

Giấc ngủ này quá dễ chịu, cô đã không còn biết trời trăng mây gió gì nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!