Lọc Truyện

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Tô Lam trở lại văn phòng, Kiều Tâm tranh thủ thời gian chạy tới hỏi: "Tên tư bản đó gọi cậu lên làm gì vậy?”

Tô Lam sờ vào quần nhỏ ở trong túi, lần đầu tiên nhịn xuống không nói ra sự thật, bởi vì việc này thật sự quá mất mặt.

"À, không có gì, chỉ là nói tới một số việc liên quan đến dự toán án thôi.” Tô Lam không giỏi nói dối, mặt không tự giác mà đỏ bừng.

Nghe vậy, Kiều Tâm giống như lầu bầu nói: "Tại sao tớ lại có cảm giác tên tư bản đó đối với cậu có điểm kỳ quái."

Tô Lam nhanh chóng nói: "Anh ta thấy tớ không vừa mắt, nên muốn chèn ép tớ ra khỏi Thịnh Thế, nhưng mà tớ sẽ không rời đi dễ dàng như vậy, cậu cố gắng làm việc cho tốt đi, tớ đi về nghỉ ngơi đây!"

Vừa nói xong Tô Lam đã cầm theo túi xách rời đi.

Đi ra phía sau toà cao ốc, Tô Lam đưa tay lấy chiếc quần nhỏ từ trong túi ra, nhìn thoáng qua chiếc quần nhỏ gợi cảm màu hồng phấn, cô liền buồn bực muốn chết, sau đó thuận tay ném nó vào trong thùng rác bên cạnh.

Tô Lam vừa mệt vừa buồn ngủ nên về tới nhà cô liền ngã xuống giường, ngủ thẳng một giấc suốt một ngày một đêm

Sau khi thức dậy, Tô Lam duỗi người, lật người lại nằm trên gối đầu, đã lâu rồi cô không được ngủ trên giường, thật sự rất nhớ nó!

Tay không cẩn thận đụng tới di động, Tô Lam lấy di động tới đưa mắt nhìn lướt qua một chút, có tới 38 cuộc gọi nhỡ.

Vừa mở ra đã thấy, đều là của Trịnh Hạo gọi tới, Tô Lam nhíu mày lại, chẳng lẽ anh ta có việc gì gấp tìm mình sao? Tô Lam nhanh chóng gọi lại cho anh ta.

“Tô Lam, bây giờ cô đang ở đâu? Cô có khỏe không? Tôi đã gọi điện thoại cho cô suốt một ngày một đêm rồi, sao cô lại không bắt máy?" Điện thoại vừa được kết nối, Trịnh Hạo đã vội vã hỏi ra hàng loạt câu hỏi.

"Tôi… Ở nhà, thật sự quá mệt mỏi nên đã ngủ hết một ngày một đêm, vì vậy mới cài chế độ điện thoại im lặng." Tô Lam có chút không hiểu nổi.

Tô Lam nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm ở đầu dây bên kia điện thoại, nói: “Cô không sao là tốt rồi, tôi còn tưởng cô gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn rồi.”

Nghe được lời này, trong lòng Tô Lam cũng cảm động một hồi, thật sự sẽ không có người thứ hai quan tâm cô như vậy.

"Xem ra công việc của cô cũng đã kết thúc, tối nay có thể cho tôi chút mặt mũi cùng nhau đi ăn một bữa cơm không?" Trịnh Hạo thận trọng mời.

Bởi vì trước kia anh ta cũng đã mời rất nhiều lần, Tô Lam đều không đồng ý, lần này cũng đã nói tới vậy rồi, cô thật sự cũng không tiện từ chối.

Cho nên Tô Lam liền cười nói: “Giáo sư lớn mời khách, tôi tất nhiên là không thể từ chối.”

"Cứ quyết định như vậy đi, sáu giờ tối nay tôi đến đón cô.” Trịnh Hạo vui mừng khôn xiết.

"Tối nay gặp lại.” Sau đó Tô Lam cũng tắt điện thoại.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!