Lời vừa ra khỏi miệng liền ngơ ngác, vì sao ngữ khí lại giống oán phụ hờn dỗi phu lang, mặt không tự nhiên nóng lên.
Đoàn Phi chống tay ngồi dậy cười lắc đầu, xem ra hắn đã bắt được trái tim của người này rồi.
“Ta không thể thấy chết không cứu, cũng bởi vì người chúng muốn giết là ta không phải ngươi, còn có...
Hắn thở dài nhìn Từ Liên, “Thê tử của ta căn bản không yêu thích ta, lần này tìm nàng là trả tự do cho nàng về với gia đình, và để nàng hiểu, Đoàn Phi không cần nàng trả nợ, nàng ấy cũng chưa từng nợ ta... Lúc trước chỉ là dùng để uy hiếp nàng mà thôi."
Đoàn Phi sắc mặt nghiêm túc lập tức khôi phục, “ Là lỗi của ta, tất cả là lỗi của ta, hại nàng phải phiêu bạc rời khỏi quê nhà... Ta chỉ muốn nói lời xin lỗi."
"Không phải lỗi của ngươi, là ta không xứng."
Đoàn Phi ngẩn ra nhìn Từ Liên.
"Ngươi..."
Ngươi ngươi cái gì, không phải ngay từ đầu gặp nhau tại tửu lâu ngươi đã đem lòng nghỉ ngờ ta rồi sao, biết rõ ràng rồi còn giả vờ.
Từ Liên thở dài, không nghĩ giờ phút này lại thành thật đối mặt với hắn. Từ Liên không muốn giấu diếm nữa, nói thẳng ra đằng nào cũng sẽ tốt hơn cho cả hai người, cứ trốn tránh cũng không phải cách.
“Ta là Từ Liên, nhưng cũng không phải Từ Liên.”
“Từ lâu ta đã biết rõ thân phận của nàng... Nhưng vì sao lại nói mình không phải?" Hắn khó hiểu hỏi lại.
Từ Liên đột nhiên yên lặng nhìn vào mắt Đoàn Phi, rất lâu rất lâu, lâu đến mức ánh mắt hắn muốn tránh né, nàng mới mở miệng:
"Nếu ta nói, ta kỳ thật không phải Từ Liên người thôn Hạ của thời đại này, ngươi có tin không?”
Ánh mắt Đoàn Phi lúc này không né tránh mà chăm chăm nhìn nàng, đôi mắt trong suốt lúc đầu tựa hồ nổi lên một tia gợn sóng, rất nhanh bình tĩnh nói:
“Ta tin."
'Từ Liên ngạc nhiên nhìn hắn hỏi: “Vì sao?”
“Những gì nàng nói ta đều tin."
Đoàn Phi không cần suy nghĩ đã trả lời, lại nhịn không được vươn tay nhẹ nhàng xoa mái tóc mượt đen dài của Từ Liên, xúc cảm trơn mượt làm hắn không nõ buông tay.
Từ Liên mỉm cười cũng không né tránh, cứ kệ hắn muốn vuốt thế nào cũng được, một lúc sau nàng nói.
“Ta ở một nơi rất xa..."
Từ Liên từ từ kể lại chuyện kỳ quái đã xảy ra trên người mình, sau đó im lặng chờ Đoàn Phi mở miệng. Không khí xung quanh tựa hồ vì câu truyện này mà ngưng trọng, yên tĩnh, như bất cứ nơi nào trên thế gian này đều không có âm thanh.
Đoàn Phi ngây người sửng sốt hồi lâu, trong mắt mang theo một tia phức tạp. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
"Cũng chính là nói, nàng là linh hồn ở một thế giới khác, bị cuốn đến đây nhập vào thân xác này?"
Từ Liên gật đầu, "Ừ.”
“Vậy, Từ bá bá có biết không?”
Từ Liên lắc đầu, “Họ không biết, ta lại sợ nói ra họ không tin, còn cho là ta bị bệnh... Ta cũng không dám nói."
Đoàn Phi nhìn Từ Liên trước mặt, nếu những gì nàng nói là sự thật, một mình ở một thế giới xa lạ lại rất nhanh có thể thích nghỉ được như vậy, e là không dễ dàng, có thể nào là duyên phận đã đưa nàng đến bên hắn. Đoàn Phi tựa hồ là hạ quyết tâm rất lớn, ánh mắt cực kỳ ôn nhu sủng nịch mà nhìn Từ Liên
“Bất quá, người ta gặp từ đầu đến cuối đều là nàng, không phải Từ Liên chân chính kia, cho nên yêu thích vẫn là chỉ dành riêng một mình nàng."
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!