Lọc Truyện

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

“Muốn chết!” 

Cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong ở bên cạnh Hoàng Vân hừ lạnh một tiếng, chặn ở trước người Hoàng Vân, ông ta nhanh chóng lao về phía Dương Chấn. 

Ông ta chỉ nhìn ra tu vi của Dương Chấn thấp hơn ông ta, căn bản sẽ không ngờ được, trước lúc đó, Dương Chấn đã giết mấy cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm. 

Trong nháy mắt, Dương Chấn bèn xuất hiện ở trước mặt cường giả đó, chém một kiếm, mang theo uy thế khai thiên lập địa, hàn mang bắn tung tóe. 

Võ giả đó vốn còn muốn thăm dò thực lực của Dương Chấn trước, nhưng không ngờ Dương Chấn vừa bắt đầu đã tung một kích mạnh mẽ, lập tức khiến ông ta lùi lại. 

Chỉ một chiêu, trong miệng của võ giả đó bèn rỉ ra máu. 

“Oắt con, ra tay thật thâm hiểm, nhưng như vậy có thể như nào, tu vi Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ cỏn con như của cậu, suy cho cùng không thể là đối thủ của 

tôi!” 

Võ giả đó lau máu ở khóe miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang Dương Chấn. 

“Tôi đã giết vô số võ giả có thực lực mạnh hơn cậu rất nhiều, cậu chịu chết cho tôi!” 

Sau đó, ông ta quát to một tiếng, cũng không giữ lại tí gì trước Dương Chấn, trực tiếp bạo phát toàn lực. 

Lúc này Dương Chấn cũng không dám qua loa, nếu là trước kia, anh có thể vung tay xử lý, căn bản không lo lắng về đối thủ chỉ có tu vi Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, nhưng bây giờ trong lòng anh còn có Tiếu Tiếu cần bảo vệ, một tay gần như hoàn toàn không thể sử dụng. 

“Oắt con, một tay thì muốn đối chiến với tôi, cậu thật sự đánh giá bản thân quá cao rồi!” 

Ngay cả võ giả đó cũng rất sốc, có điều trong lòng ông ta càng thêm đắc ý, cho rằng miểu sát Dương Chấn không phải vấn đề. 

Dương Chấn tức giận quát một tiếng: “Cút!” 

Ngay lập tức, trong Thần Đan Tông lại phát ra tiếng sụp đổ. 

Dù sao Hà Thanh Long cũng là thành chủ của một thành, cho dù bị thương nặng chưa khôi phục hoàn toàn, cũng vẫn cường thế như trước, không bao lâu thì vặn đầu của cường giả tu vi đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ ở bên cạnh Hoàng Vân. 

Còn về các võ giả khác, ông ta chỉ tùy ý giết vài người, những người còn lại đều bị dọa chạy trốn tứ phía, rất nhanh biến mất ở trong Thần Đan Tông. 

Hoàng Vân còn một mình nhất thời cũng ngây người, đứng ở đó không biết làm sao, ông ta muốn động thủ lại biết rõ mình không phải đối thủ của Hà Thanh Long. 

Còn về phía Dương Chấn, Hoàng Vân trực tiếp không có tư cách tham gia, uy lực mà Dương Chấn bạo phát khiến ông ta không thể lại gần. 

Hà Thanh Long thấy Dương Chấn chỉ dùng một tay có hơi thiệt, bị cường giả đó đánh cho lùi lại liên tục, ông ta chỉ đành lao qua giúp đỡ. 

Nhất thời, Dương Chấn lùi lại cũng có cơ hội thở dốc, cường giả đó ngược lại bắt đầu bị ép lùi lại, không nhịn được mà chửi: “Hà Thanh Long, đồ chó già, ông vậy mà giúp thẳng nhãi này đối phó tôi... 

Hà Thanh Long cắt ngang lời của cường giả đó, tức giận nói: “Một trong những người lúc đầu đầu độc tôi, nhốt tôi ở trong lồng Khốn Thần chính là ông, món nợ này tôi nhớ rõ!” 

“Cho dù không phải vì cậu Dương, tôi cũng sẽ ngay lập tức vặn đầu của ông!” 

Lúc này, Dương Chấn vì vừa rồi vận chuyển tất cả công pháp, sát khí trên người cũng sôi sục tới cực hạn, dần dần bắt đầu ma hóa. 

“Vù vù vù... 

Dương Chấn giống như núi lửa bùng nổ, ngay lập tức tu vi lần nữa đạt tới đỉnh phong, mỗi khi bước một bước cũng vang lên một âm thanh không khí bị xé 

toạc. 

Lao tới đằng trước Hà Thanh Long, một cước chứa đầy linh khí của Dương Chấn đạp vào lồng ngực của cường giả đó. 

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!