Lọc Truyện

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Không ngờ tông chủ Thiên Vương thường ngày vẫn luôn yêu thương Thiên Ngạo giờ phút này lại ra tay đánh bị thương Thiên Ngạo. 

Dương Chấn với thân phận Thiên Ngạo lập tức bay ra ngoài, thấy ngực như bị ai bóp nghẹt, cảm giác như tim cũng sắp vỡ ra. 

Dương Chấn từ dưới đất bò dậy, cảm thấy không cam lòng, mắt đỏ ngầu nhìn Thiên Vương, tuy đã suy yếu nhưng anh vẫn kiên định nói: "Cha, con muốn tu luyện... 

Trước đây, đúng là Thiên Vương rất coi trọng Thiên Ngạo bởi vì ngay từ khi ra đời anh ta đã có thiên phú tu hành phi phàm. Tuy nhiên, trong hai mươi năm qua, Thiên Ngạo đã mất hết thiên phú tu hành, sự kiên nhẫn của ông ấy cũng dần mất đi. 

Lúc này, Thiên Vương nhìn Dương Chấn, trong mắt chỉ còn sự thất vọng. 

Một lát sau, Thiên Vương nhàn nhạt nói: "Theo quy củ tổ tiên Thiên Địa Tông để lại, đệ tử không có thiên phú tu hành sẽ bị đuổi ra khỏi Thiên Địa Tông, nhưng ban đầu con là đứa con trai cha coi trọng nhất nên cha cho con cơ hội ở lại Thiên Địa Tông." 

"Tuy nhiên, phương diện tu hành chỉ có thể dựa vào chính bản thân con, nếu như không luyện được đến ba con cá sơ kỳ, Thiên Địa Tông sẽ không giúp đỡ con thêm bất cứ điều gì nữa" 

"Tốt nhất là con nên dẹp bỏ chuyện tu hành này đi, làm một người bình thường trong Thiên Địa Tông cũng tốt, ít nhất con sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc" 

Nghe được lời này, Dương Chấn bỗng nhiên cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. 

"Không... không! Cha, tin con đi mà, con có thể làm được, con nhất định sẽ trở thành một cao thủ xuất sắc như cha, xin cha đừng bỏ con, cha chỉ cần ở bên cạnh hướng dẫn cách tu hành là được, trước đây thực lực của con cũng đã đạt đến Hóa Thần cảnh giới đỉnh phong rồi..." 

Dương Chấn nằm trên mặt đất, rối rít cầu xin Thiên Vương. 

Nhưng sau khi nghe được lời này của Dương Chấn, sự thất vọng trong mắt Thiên Vương lại càng trở nên sâu đậm, ông ấy ủ rũ thở dài, ngắt lời của Dương Chấn, lạnh lùng nói: "Thiên Ngạo, cha không trách con chuyện không có thiên phú tu hành, dù sao đây cũng là ý trời, không phải chuyện con có thể thay đổi được." "Nhưng về phương diện làm người, phải đầu đội trời chân đạp đất, con có thể có ý chí, nhưng không bao giờ được ba hoa khoác lác!" 

Hiển nhiên là Thiên Vương không tin Dương Chấn có thực lực đạt tới Hóa Thần cảnh giới đỉnh phong. 

Dương Chấn không nhớ rõ thân phận thực sự của mình, nhưng lại mơ hồ nhớ ra mình đã từng ra ngoài, trước khi trở lại Thiên Địa Tông đã có tu vi rất cao. 

Nhưng không biết tại sao sau khi trở về Thiên Địa Tông lại trở thành một kẻ vô dụng. 

Thiên Vương nói tiếp: "Ra ngoài đi, sau này đừng đến mật thất này nữa, nếu không giết chết không luận tội" 

"Còn nữa, tư cách ứng cử viên cho vị trí thiếu tông chủ của con cũng không còn giá trị nữa. Vừa hay hôm nay con có mặt ở đây, để kiếm Thiên Tử lại đi, Thiên Địa Tông chỉ cho phép cao thủ chân chính sở hữu kiếm Thiên Tử" 

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!