Bên ngoài tiệm cơm có mấy chiếc xe không biển số đang đỗ, một đám đàn ông hung hăng chỉ thiếu mỗi nước xăm ba chữ xã hội đen lên đầu xuất hiện trước cửa quán cơm, người cầm đầu là một tay đàn ông trọc đầu, đứng bên cạnh hắn chính là Báo Tử Kiến người đã bị Long Thiên dạy dỗ cho một trận.
Nếu như Báo Tử Kiến cũng có mặt vậy thì không cần nói nhiều nữa, đám người này chính là thành viên của Hắc Long Đường.
Người đàn ông trọc đầu ăn mặc chẳng ra làm sao, miệng ngậm điếu thuốc lá, đi đứng nghênh ngang, bộ dạng như bố thiên hạ.
Sắc mặt của nhân viên phục vụ đứng ngoài cửa khi thấy đám người này trông vô cùng khó xử, cậu ta không còn xa lạ gì với đám côn đồ lưu manh này nữa, lúc quán cơm mới mở cửa vài năm trước, đám lưu manh này đã đến để thu phí bảo kê, ông chủ không chịu đưa còn cho bảo vệ đánh nhau một trận, sau đó con trai của ông chủ bị bắt đi mới ngoan ngoãn nộp tiền.
Mùng một hàng tháng, đám người này đều sẽ đến thu phí bảo kê, cũng không nhiều, chỉ đòi vài nghìn tệ, ông chủ cũng coi như mua chút bình an, chỉ là không phải mới đến thu hai ngày trước sao, sao giờ lại đến nữa vậy?
Mấy nhân viên phục vụ đùn đẩy nhau, sau đó đẩy một người bình thường đã quen bị người khác bắt nạt ra, cậu ta bất đắc dĩ đi lên trước hỏi: "Anh Long, không phải hai hôm trước đã nộp phí bảo kê rồi sao, sao hôm nay lại tới nữa vậy?"
Ông trùm của Hắc Long Đường được gọi là anh Long kia mỉm cười, đưa cho cậu nhóc một điếu thuốc, bộ mặt hung hăng đầu gấu kia nhìn thế nào cũng không thấy nổi chút lương thiện, nhưng vẫn cố tình bày ra nụ cười không ra làm sao nói: "Cậu em, chúng tôi tới không phải để thu phí bảo kê, mà tới tìm người, cậu dẫn đường đi, phòng VIP 402".
Cậu nhóc nhận lấy điếu thuốc nhưng không dám hút, nhỏ nhẹ hỏi: "Không phải tới chém người đó chứ?"
"Không đâu, chúng tôi đều là những người văn minh, cho dù có chém người cũng sẽ không chém ở trong nhà hàng các cậu đâu, như vậy không phải đã tự phá hủy thương hiệu của chúng tôi sao?", anh Long vẻ mặt đứng đắn nói.
Cậu nhóc xua tay nói: "Anh, anh xem dáng vẻ hung hăng của các anh thế kia, hay là đợi em gọi cho ông chủ một tiếng, để ông ấy nói chuyện với anh, chứ em chỉ là người làm thuê thôi, anh đừng làm khó em, em mà dẫn anh lên đó nếu như xảy ra chuyện gì, ông chủ không dám tìm anh tính sổ, nhưng em thì chẳng phải đã chết chắc rồi sao?"
Người đàn ông đứng bên cạnh Báo Tử Kiến bước lên đá vào chân cậu nhóc một cái, sau đó quát: "Lắm lời thế, nếu không dẫn đường, tao cho mày ăn đòn".
Nhìn kỹ lại thì người này chẳng phải chính là người lần trước bị Long Thiên xử lý một trận, Trương Lượng sao?
Vốn dĩ sau khi Trương Lượng bị tập đoàn Vương Thị đuổi cổ thì cũng may mắn được đi theo đám xã hội đen, có người bạn tốt như Báo Tử Kiến nên cũng nhanh chóng có chốn dung thân.
Tên Báo Tử Kiến cũng coi như nghĩa khí, lần trước chịu thiệt một vố vì Trương Lượng cũng không để bụng, ngược lại sau khi đối phương ra nhập vào Hắc Long Đường còn hết sức chiếu cố, vốn dĩ chuyện hôm nay cũng không định mang hắn theo, nhưng Báo Tử Kiến nghĩ cần phải cho anh Long thấy được người anh em này của gã không phải chỉ biết cáo mượn oai hùm, cho nên mới dắt hắn đi cùng.
Cậu nhóc nhân viên bị đá một cái mất trọng tâm nên ngã nhào xuống đất, Hắc Long liền đá một phát vào mông của Trương Lượng nói: "Ai bảo cậu ra tay, ức hiếp một nhân viên phục vụ mà cũng coi được à!"
Trương Lượng ấm ức phủi đít quần nói: "Đại ca, em thấy thằng nhóc này lôi lôi kéo kéo chặn đường của anh nên chỉ muốn nó lễ phép với anh thôi mà?"
Hắc Long bảo hắn cút đi, sau đó đi lên đỡ cậu nhóc kia đứng dậy nói: "Cậu em, không phải anh làm khó cậu mà chuyện hôm nay đừng nói là tìm ông chủ của cậu, mà cho dù ông Vương tới cũng vô dụng. Được, cậu không dẫn đường cũng không sao, bọn anh tự lên, nếu sau này ông chủ cậu có trách tội thì cứ nói là anh ép cậu, nếu như bị sa thải cũng không sao, Hắc Long Đường cũng có một bát cơm cho cậu".
Cậu nhân viên phục vụ kia nhất thời không biết nói gì, chỉ cảm thấy anh Long bên ngoài thì hung hăng dữ tợn này tựa hồ như không phải là dạng tội ác tày trời như trong tưởng tượng của cậu ta.
Hắc Long dẫn trước đến thang máy, Báo Tử Kiến đi phía sau nhỏ giọng nói với Trương Lượng: "Đại ca của chúng ta ghét nhất là ức hiếp người lương thiện, anh vào Hắc Long Đường lâu như vậy rồi sao chút tinh ý thế cũng không có, khi nào về tôi mời, anh xin lỗi đại ca cho tử tế, biết chưa?"
"Biết rồi người anh em", Trương Lượng bên ngoài thì cười hi hi nhưng trong lòng thì thầm chửi tên ngu ngốc họ Long, ra ngoài lăn lộn không được ức hiếp dân lành, vậy còn lăn lộn cái quái gì nữa, ngay đến chút cảm giác ưu việt này cũng không có.
Hắc Long vừa đi ra khỏi thang máy vừa từ tốn nói: "Mặc dù chúng ta ra ngoài lăn lộn, nhưng làm người cũng phải biết chút đạo lý, đánh đấm giết chóc gây sự với người của những bang phái khác thì không sao, nhưng ức hiếp dân thường thì không được. Chúng ta đều xuất thân từ dân thường, cũng đã từng bị bắt nạt, cảm giác đó không thoải mái chút nào, cho nên phải biết nghĩ cho người khác một chút, biết chưa?"
Đám anh em vâng lời phụ họa theo, cộng thêm cả Hắc Long tổng cộng có 21 tên xã hội đen kéo đến phòng VIP 402, thực ra chút chuyện nhỏ này cũng không cần đến Hắc Long phải ra mặt, nhưng nếu như quý nhân của hắn Diệp Yêu Tinh đã gọi thì đương nhiên hắn phải đích thân ra tay rồi.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!