Chuyện gì thế này, bây giờ đến cảnh sát Hoa cũng phải đi làm việc bán thời gian, Long Thiên được mở mang tầm mắt, mấy trò này ở đâu ra đây?
Hôm nay Tô Mạt không mặc đồng phục cảnh sát mà mặc một chiếc váy liền gợi cảm, tai đeo một cặp hoa tai to, chân đi đôi giày cao gót 5 phân, vốn cô ta đã rất cao rồi, đi giày cao gót vào, cặp chân càng dài miên man, cộng thêm ngũ quan thanh tú, tóc được buộc gọn sau gáy, trông rất thanh lịch, vừa xuất hiện liền lu mờ hết những người khác, Tô Mạt sở hữu vẻ đẹp kiểu một khi vừa nhìn là trong mắt chả còn để ý được ai khác nữa.
Tô Mạt dường như không quen với hình tượng này lắm, đứng trước đám đông, cô ta có phần ngại ngùng, lúng túng không biết làm gì, tối nay cô ta đến đây chấp hành nhiệm vụ, nhưng hình như hành động có sơ xuất, vào nhầm phòng rồi, càng đen đủi hơn nữa là, Tô Mạt phát hiện ra có một người đàn ông nãy giờ vẫn đang nhìn mình chăm chú, đến lúc cô ta nhận ra người đó, lập tức cảm thấy hôm nay mình xong đời chắc rồi, thế nào lại là tên Long Thiên có thù với mình từ lâu chứ.
Tô Mạt thầm cầu nguyện Long Thiên không chọn mình, nếu không, không những làm lỡ nhiệm vụ, mà còn bị anh hành ra trò.
Phạm Thái Nhàn cũng nhìn thấy Tô Mạt, anh ta chỉ cảm thấy cô gái này cũng không tệ, ít nhất trông cao cấp hơn nhiều so với mấy cô ở Huy Hoàng, anh ta thầm chửi Lữ mập không có tình nghĩa, có hàng ngon như này mà cứ giấu, không chia sẻ cho anh em.
Phạm Thái Nhàn đứng lên cười nói: “Ra ngoài chơi là để đổi gió, lại đây cho anh chọn vài cô nào, khỏi chịu cái cảnh đồng nghiệp nữ chỉ vây quanh anh Thiên tám chuyện, còn chúng ta thì ngồi đần ra đấy nhìn”.
Tú bà vừa nhìn đã nhận ra Phạm Thái Nhàn, bà ta lập tức cầm ly rượu nên nói: “Đâu có, nếu đã là bạn của anh Phạm, vậy thì cũng là bạn của tôi, mọi người cạn ly nào, mấy em gái ở chỗ tôi đều là hàng hiếm cả, nếu không phải anh Phạm dặn dò trước, tôi còn lâu mới nỡ gọi bọn họ ra”.
Mấy cô gái làm ở đây lâu dĩ nhiên rất biết đưa đẩy, cạn xong một ly, Chu Hòa Phong bắt đầu giở ngón nịnh hót, nói với Long Thiên: “Anh Thiên, anh chọn trước đi ạ”.
Long Thiên cũng không phải lần đầu tới mấy chỗ này, đương nhiên không hề ngần ngại, anh nở một nụ cười ranh mãnh, điều Tô Mạt lo sợ nhất cũng tới rồi, chỉ thấy Long Thiên từ từ chỉ về phía cô ta, nói: “Chọn cô ta đi”.
Không ít người trong phòng đều thở dài một hơi, bọn họ đã sớm chú ý đến cô gái này, cô ta là lựa chọn số một trong đầu bọn họ, nhưng cấp trên đã chỉ định cô ta, bọn họ cũng không ngu đến nỗi mà giành cho được, chỉ đành trách mắt chọn người của Long Thiên tinh tường.
Thấy Long Thiên chọn Tô Mạt, tú bà vội nói: “Anh này, hôm nay là ngày đầu tiên Tiểu Mộng đi làm, chưa được thành thạo cho lắm, anh nhẹ tay cho nha”.
“Không sao, tôi thích người tươi mới hơn”, Long Thiên vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh, nói: “Cái cô tên Tiểu Mộng kia còn đứng đó làm gì hả, mau qua rót rượu cho anh đây”.
Tô Mạt tức đến mức nghiến răng ken két, cô ta không đến đây để bị Long Thiên trêu đùa, nhưng đã rơi vào miệng cọp thì không thể thoát ra được rồi, nếu không mọi chuyện sẽ đổ bể, trong đầu tức muốn phát khùng nhưng cô ta vẫn tươi cười đon đả nói: “Anh à, tối nay em thấy không khỏe cho lắm, hay là để chị em khác bầu bạn với anh nhé?”
Mặt tú bà lập tức xanh lè, mới ngày đầu đi làm đã từ chối khách hàng, lại còn là ở chỗ anh Phạm, nếu Lữ mập biết chuyện này, chẳng phải bà ta sẽ bị tống cổ ư, Phạm Thái Nhàn chưa kịp lên tiếng, tú bà vội quát: “Tiểu Mộng, mau qua phục vụ vị kia, nếu không thì biến ngay lập tức, sau này đừng có vào chỗ tôi nữa!”
Đã đến nước này, vì mục đích của mình, Tô Mạt giờ chỉ có thể nằm gai nếm mật, cô ta bất lực bước đến cạnh Long Thiên, Tào Nghệ và mấy cô gái khác chủ động nhường chỗ, trong lòng thầm uất ức, bây giờ mấy người bao phòng này cũng làm cao quá rồi, có để cho gái nhà lành người ta một đường sống hay không đây.
Mấy tên vô tích sự như Chu Hòa Phong bình thường chém gió giỏi lắm, nhưng một khi gặp chuyện kiểu này ai nấy đều trở nên ngại ngùng, Phạm Thái Nhàn nhìn ra tâm sự trong lòng bọn họ, liền giúp họ chọn vài người, mặc dù không bằng Tô Mạt, nhưng cũng đều rất xinh đẹp, dù sao tiêu chuẩn vào Huy Hoàng cũng rất cao, tuy chưa đến mức một chọi trăm, nhưng không phải ai cũng chẳng ra làm sao.
Tô Mạt vừa ngồi xuống chưa kịp nói gì, một bàn tay ma mãnh đã mò lên đùi cô ta, khiến cho một người trước giờ chưa từng yêu ai, và cũng chưa từng tiếp xúc gần thế này với đàn ông như Tô Mạt lập tức đỏ bừng mặt, vô cùng khó chịu, cô ta cười một cách cứng đờ, gạt bàn tay của Long Thiên ra: “Thưa anh, mong anh lịch sự một chút”.
Long Thiên quan sát một lượt đánh giá Tô Mạt: “Đã làm nghề này còn đòi tự trọng à?”
Nếu bình thường Long Thiên dám nói chuyện kiểu này, Tô Mạt đã thẳng tay tát vào mặt anh, nhưng giờ không giống vậy, vì để bảo toàn đại sự, cô ta chỉ có thể phản bác: “Không bàn đến tự trọng, nhưng ít ra cũng phải xem là ai”.
Long Thiên hỏi lại: “Ý của cô là, cô không ưng tôi?”
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!