Doãn Ngưng Vũ trả lời hắn một chữ này, nói tiếp: “Đây đều là tiền tôi đi mượn, anh ngàn vạn lần không thể thua, nếu thua, chị gái tôi sẽ không bỏ qua cho anh”
“Ha ha ha, tôi nghe nói hôm nay có người dùng Ngũ Lăng Hồng Quang đến đua xe, để tôi đến xem là vị nào?”
Một người đàn ông từ phía sau đi ra. “Cậu Trần”
Mọi người liên tục gọi hai chữ cậu Trần khiến Trần Bác có chút dương dương đắc ý, đi tới, gạt Tân Phong và Doãn Ngưng Vũ sang một bên, ánh mắt chế nhạo nói: “Theo quan điểm của tôi, hai người các anh đều không phải là tay đua chuyên nghiệp, lần này đến đây các anh nhất định sẽ thua, bởi vì, lần này tôi cũng tham gia, các anh nhất định sẽ bị bỏ xa phía sau.
“Nếu như vậy, anh có dám đánh cược một phen hay không?”
Tần Phong tiến lên một bước, nói.
“Đánh cược? Ha ha, anh muốn lấy Ngũ Lăng Hồng Quang này đánh cược với tôi? Anh nghĩ gì vậy, anh cảm thấy anh có phần thăng sao, tuy nhiên, hôm nay tâm tình của tôi rất tốt, anh nói đi, anh muốn đánh cược như thế nào.”
Trần Bác cười một cái, bộ dáng rất có hứng thú. “Anh nghĩ người phụ nữ này đáng giá bao nhiêu?” Tân Phong chỉ chỉ về phía Doãn Ngưng Vũ.
“Cái gì, anh muốn bán tôi?”
Doãn Ngưng Vũ ngây ngẩn cả người, mở to hai mắt, nhìn chăm chằm Tần Phong.
“Chuyện này...”
Trần Bác đánh giá Doãn Ngưng Vũ một chút, Doãn Ngưng Vũ là em gái ruột của Doãn Hân, Doãn Hân lúc trước. là hoa khôi của trường đại học Giang Thành, Doãn Ngưng Vũ đương nhiên cũng không hề thua kém, thân hình thon dài, quần áo bó sát, dáng người có chút non nớt, hơn nữa mặt mũi cân đối, có chút thanh tú, nhan sắc vô cùng nổi bật.
Ngay lập tức nói ra: “Ngoại hình này có thể chấm chín mươi điểm, đã được tính là rất cao rồi, về phần trị giá bao nhiêu tiền, có thể trị giá chín trăm ngàn tệ, như thế nào, anh muốn đem người phụ nữ của chính mình ra đánh cược với tôi?”
“Đây là dì út của tôi.”
Tân Phong sửa lại một chút.
“Điên cuồng mất trí.”
Những người xung quanh nhìn Tân Phong, chỉ có thể nói ra bốn chữ này, dưới tình huống bình thường, bán vợ của mình thì cũng có thể bỏ qua, hiện tại lại muốn lừa gạt cả dì út, chuẩn bị bán đi.
“Tân Phong, anh cố tình đúng không, tôi mặc kệ không quan tâm.”
Doãn Ngưng Vũ khoanh tay, bất luận thế nào cũng không bằng lòng.
“Em có phải là đang nợ ba triệu tệ, không thừa dịp lần này kiếm thêm một khoản, đến khi nào em mới có thể trả hết nợ, hơn nữa anh thấy em lần này tới tìm anh, đoán chừng là lại thiếu tiền rồi, em suy nghĩ kỹ càng đi, cơ hội như thế này chỉ có một lần thôi.”
“Anh đúng là kẻ lừa đảo!”
Doãn Ngưng Vũ trừng mắt lườm Tân Phong một cái, quay sang nhìn chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang ở bên cạnh, rồi lại nhìn Tân Phong lần nữa, cuối cùng vẫn là phải nhượng bộ, quyết định đánh cược một phen, hiện tại cô thực sự rất thiếu tiền.
“Cô ấy đồng ý rồi” Tân Phong ra hiệu một chút.
“Ha ha, cười chết tôi rồi, các anh tuyệt đối là tuyển thủ kỳ quái nhất mà tôi từng thấy trên sân thi đấu ngầm, lấy Ngũ Lăng Hồng Quang đến thi đấu thì không nói, lại còn đem dì út của mình đến đánh cược, thật là thú vị. Tuy nhiên, dì út của anh nhan sắc không tệ, hôm nay tôi đồng ý đánh cược với anh, biển số xe của tôi là số bảy, nếu như anh thua, như vậy người phụ nữ này về sau chính là của tôi”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!