Lọc Truyện

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Chương 1205: Thực lực cách xa

Lần đánh nhau này Tiêu Hào vẫn luôn sử dụng sức mạnh của Tinh Thần Quyết, Tiêu Hào đã tu luyện kiếm pháp Tinh Thần tới tầng thứ năm, cho tới nay vẫn chưa tìm được một đối thủ thích hợp để tỉ thí, vì vậy không thể nghi ngờ gì nữa rằng điện chủ điện Thái Dương trước mắt chính là một đối thủ tốt nhất để tập luyện.

Điện chủ điện Thái Dương nhanh chóng ngưng tụ sức mạnh toàn thân và áp lực dưới dòng nước về hướng đối tay của mình, cuối cùng sức mạnh khủng bố của ông ta đúng thật đã tăng lên mạnh hơn gấp mấy lần.

Sau khi đạo võ sĩ của ông ta bị chém đứt, đôi tay ông ta đã ngưng tụ được thuộc tính khủng bố của nước, sức mạnh đạt tới màu xanh lam như che trời lấp đất mà bao vây tới hướng của Tiêu Hào.

Kiếm Thanh Đế trong tay Tiêu Hào ngưng tụ sức mạnh màu xanh lá, anh đã sớm chuẩn bị tốt để ra chiêu thứ ba.

Lúc sức mạnh của điện chủ điện Thái Dương sắp bùng nổ trong nháy mắt, trong lòng Tiêu Hào hét lớn một tiếng: “Kiếm pháp Tinh Thần thứ ba!”

Sức mạnh của chiêu kiếm thứ ba này mạnh gấp tám lần, nếu một chiêu này mà chém xuống thì có thể bổ đôi dòng nước ở bất cứ mọi nơi ra, tựa như muốn xé rách dòng nước vậy!

Tuy rằng sức mạnh của điện chủ điện Thái Dương cũng không phải dạng vừa nhưng dưới sức mạnh của Tiêu Hào thì cũng hoàn toàn hóa thành hư ảo mà thôi!

Thanh kiếm nhanh chóng ngưng tụ sức mạnh khủng bố màu xanh lá lại, trực tiếp chém tới người điện chủ điện Thái Dương giống cắt rơm rạ vậy!

Điện chủ điện Thái Dương kinh ngạc rồi hô lên một tiếng: “Không có khả năng!”

Sau câu đó ông ta vẫn còn lời gì muốn nói nữa nhưng lại không có nói ra được, đầu của ông ta đã bị chém đứt, trừ phần đầu thì cả người ông ta đã bị nổ mạnh thành một mở máu!

Điện chủ điện Thái Dương bị ba chiêu của Tiêu Hào giết chết! Tiêu Hào cũng không nghĩ tới kiếm pháp Tinh Thần lại có thể mạnh như thế!

Tiêu Hào giết chết điện chủ điện Thái Dương xong, cả người phóng lên trên cao, ngoi lên trên mặt biển rồi thì ở nơi xa xa vẫn còn đang chiến đấu.

Ninh Khinh Vân bên này cũng đã đánh lùi minh chủ điện Ninja về sau mấy trăm mét khiến minh chủ điện Ninja bị đánh mà không có sức để chống trả! Minh chủ điện Ninja mạnh nhất về khoản nhẫn thuật và đánh lén, chỉ là ở trước mặt Ma Đô thì hoàn toàn đã gặp phải sư phụ! “Minh chủ điện Ninja, tôi còn tưởng ông mạnh đến nỗi như thế nào cơ!”. “Quả thực là rác rưởi!”

Ninh Khinh Vân hạ nhục một cách tàn nhẫn!

Minh chủ điện Ninja liền giận dữ rống lên: “Cho dù cô có giết chết tôi thì đế quốc Lạc Mễ cũng sẽ báo thù cho bọn tôi mà thôi!” “Đến lúc đó, Ma Đô của các cô sẽ bị huỷ diệt!” “Đi tìm chết!” Sức mạnh của Ninh Khinh Vân lại tăng mạnh thêm một lần nữa, liều chết đi lên!

Sau bốn mươi năm chiêu, Ninh Khinh Vân đã giết chết minh chủ điện Ninja!

Chém rớt đầu của ông ta!

Tiêu Hào cũng không rảnh rỗi, anh vọt tới bên kia du thuyền ngay lập tức, giết chết tất cả các cường giả có mặt trên du thuyền của đế quốc Thái Dương!

Có người nhảy xuống biến muốn chạy trốn, có người đã chạy trốn tới được ra ngoài, nhưng dù bất cứ ai muốn chạy đều đã bị Hải Yêu ẩn nấp ở dưới biển giết chết hết sạch.

Tiêu Hào không cần Hải Yêu phải giúp anh vội, nhưng những người này muốn chạy trốn bằng cách trốn xuống biển thì đương nhiên Hải Yêu phải chặn đường của mấy người này lại rồi giết chết tất cả bọn họ.

Nhóm Hải Yêu đều biết Tiêu Hào muốn giết chết tất cả người của đế quốc Thái Dương, kể cả một người cũng không được bỏ sót!

Bên của Liễu Nguyệt Hân, cô đang đánh với điện chủ điện Mặt Trăng hừng hực khí thế.

Rốt cuộc thì Liễu Nguyệt Hân vẫn còn thiếu sót về sức chiến đấu giữa các Đế Vương, cô ấy đã đột phá lên tới tận cảnh giới Đế Vương, mà đối thủ trước mắt còn là Đế Vương cấp cao.

Lúc trước sau khi Liễu Nguyệt Hân đột phá xong thì mỗi ngày đều chiến đầu tập luyện với Tiêu Hào, cũng đã hiểu biết và đã quen với sức mạnh và cách chiến đấu của Đế Vương, nhưng rốt cuộc thì thời gian có hạn, lúc Liễu Nguyệt Hân chiến đấu với điện chủ điện Mặt Trăng thì vẫn không chiếm được ưu thế.

Rốt cuộc thì cảnh giới của Liễu Nguyệt Hân cũng chỉ có là Đế Vương cấp sáu, mà điện chủ điện Mặt Trăng đã đạt tới Đế Vương cảnh giới cấp tám, đây cũng coi như là Liễu Nguyệt Hân đang khiêu chiến vượt cấp!

Điện chủ điện Mặt Trăng vốn tưởng rằng mình sẽ thắng Liễu Nguyệt Hân, chỉ là khi bà ta nhìn thấy hai người Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào vọt tới bên này thì bà ta biết rằng điện chủ điện Thái Dương và minh chủ điện Ninja đã chết.

Cản bản là điện chủ điện Mặt Trăng đã không còn tâm trạng chiến đấu nữa, trong lòng sợ hãi không thôi, bà ta lo cả ba người này sẽ cùng tấn công mình cho nên điện chủ điện Mặt Trăng không dám đánh với Liễu Nguyệt Hân nữa mà lập tức chạy trốn sang một bên, muốn rời khỏi nơi này.

Đáng tiếc là hai người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đã chặn đường bà ta lại, căn bản bà ta không có đường nào để chạy trốn hết, Liễu Nguyệt Hân cũng đang vọt tới hướng bên này, tiếp tục chiến đấu với điện chủ điện Mặt Trăng.

Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân cũng không có trợ giúp gì, đây là cuộc chiến của Liễu Nguyệt Hân, Tiêu Hào cũng tin rằng chắc chắn Liễu Nguyệt Hân có thể chiến thắng.

Liễu Nguyệt Hân cần phải tôi luyện thêm về sức lực, như sức chém giết, mà trên người Liễu Nguyệt Hân đã bị thương, bị điện chủ điện Mặt Trăng làm tổn thương bốn năm lần, nhưng mà tất cả đều không phải những vết thương trí mạng, vì thế Tiêu Hào cũng không có ra tay.

Trong lòng Tiêu Hào vẫn có chút đau lòng, nhưng anh biết này chuyện này cực kỳ tốt đối với việc tôi luyện của Liễu Nguyệt Hân, bất cứ cường giả nào cũng có thể bị thương ở trong cuộc chiến, đó là điều không thể tránh khỏi.

Hai người đánh hơn trăm chiêu, Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn bị điện chủ điện Mặt Trăng ép cho lùi ngược lại.

Điện chủ điện Mặt Trăng giận dữ hét lên: “Tiêu Hào, mau thả tôi, thả tôi ra đi”

Giờ phút này điện chủ điện Mặt Trăng đã biết đối phương chơi mình, tuy rằng Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn bị đánh lùi lại, nhưng điện chủ điện Mặt Trăng phát hiện sức chiến đấu của Liễu Nguyệt Hân càng ngày càng mạnh hơn.

Đối phương đã quen với sức mạnh của bà ta, nếu Liễu Nguyệt Hân quen thuộc và nhìn thấu được các chiêu công kích của điện chủ điện Mặt Trăng thì Liễu Nguyệt Hân có thể bắt dầu phản công lại, giết chết điện chủ điện Mặt Trăng.

Nhưng cho dù điện chủ điện Mặt Trăng có mạnh như thế nào, cho dù bà ta có bao nhiêu chiêu và mỗi chiêu có bao nhiêu lợi hại thì bà ta cũng không có cách nào để giết chết Liễu Nguyệt Hân, chỉ có thể làm Liễu Nguyệt Hân bị thương, mà những vết thương đó đối với Liễu Nguyệt Hân mà nói thì sẽ không tạo thành tổn thương quá lớn.

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Muốn tôi thả bà ra cũng không phải là không có khả năng, hiện tại bà chỉ cần nói toàn bộ âm mưu của đế quốc Thái Dương ra cho tôi thì tôi có thể suy nghĩ tới việc cho bà một con đường sống”

Lúc trước Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đều muốn sử dụng Di Hồn Đại Pháp để lấy được ký ức của những Đế Vương này, nhưng căn bản bọn họ làm không được.

Đối phương đã hiểu biết về công pháp của Kỳ Hạ và Ma Đô, biết được Di Hồn Đại Pháp có tồn tại nên bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép kẻ địch biết được một chút tin tức gì.

Điện chủ điện Mặt Trăng vừa đánh với Liễu Nguyệt Hãn vừa nói: “Lần này chúng tôi muốn săn giết các người, toàn bộ đều là làm theo mệnh lệnh thôi, là do đế quốc Lạc Mê hạ lệnh phải ám sát hết tất cả các người. “Mà đế quốc Thái Dương chúng tôi cũng muốn diệt trừ các người, như vậy là có thể đạp Kỳ Hạ ở dưới chân, thậm chí đế quốc Lạc Mê còn muốn phát động chiến tranh với Kỳ Hạ nữa”

Tiêu Hào kinh hãi, hỏi: “Cái gì mà phát động chiến tranh?”

Điện chủ điện Mặt Trăng nói: “Chỉ cần Kỳ Hạ các người thua ở trong cuộc thi Đế Vương tranh bá thì đương nhiên sẽ mất đi rất nhiều tài nguyên, cũng sẽ mất đi địa vị nữa. “Đến lúc đó đế quốc Lạc Mễ và đế quốc Thái Dương chủng tôi, còn có cả những người có ý đồ với Kỳ Hạ sẽ cùng nhau hợp tác lại để phát động chiến tranh với Kỳ Hạ. “Mục đích của bọn họ chính là muốn chia năm xẻ bảy Kỳ Hạ, xẻ Kỳ Hạ thành nhiều mảnh nhỏ sau đó nuốt hết lại bằng một ngụm!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tr*uyện tại tamlinh247.net

Biết được mấy tin tức này xong, ba người Tiêu Hào hoàn toàn đã tức giận, đương nhiên bọn họ biết một khi Kỳ Hạ thua ở trong Đế Vương tranh bá thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.

Nhưng không nghĩ tới đế quốc Lạc Mễ lại muốn phát động chiến tranh với Kỳ Hạ, muốn thâu tóm cả Kỳ Hạ.

Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra! Làm một Đế Vương cao cao tại thượng ở Kỳ Hạ, trách nhiệm hàng đầu của Tiêu Nam đó chính là bảo vệ đất nước.

Liễu Nguyệt Hân giận dữ hét: “Các người quả thực đang nằm mơ, đế quốc Thái Dương của mấy người chỉ là một đất nước nhỏ bé như viên đạn mà còn muốn thâu tóm cả Kỳ Hạ, đúng thật là nực cười.”

Ninh Khinh Vân cũng tức giận nói: “Xem ra lần này chúng tôi chẳng những phải xé đế quốc Thái Dương ra thành từng mảnh nhỏ mà còn phải giết chết tất cả cường giả của đế quốc Lạc Mễ rồi, chúng tôi muốn cho đế quốc Lạc Mễ biết Kỳ Hạ của chúng tôi mạnh như thế nào.”

Tiêu Hào nói: “Còn có bí mật gì nữa thì mau nói ra hết đi!"

Tiêu Hào biết bí mật mà đối phương nói ra này chỉ sợ không phải là bí mặt chân chính, chắc chắn bọn họ phải còn một ít âm mưu và những kế hoạch khác nữa. Bởi vì phát động chiến tranh với Hạ Kỳ thì không thể chỉ bằng việc thua tại Đế Vương tranh bá là được, nếu bọn họ có âm mưu này thì chắc chắn đã phải chuẩn bị nhiều năm rồi.

Điện chủ điện Mặt Trăng nói: “Tình huống cụ thể thì tôi cũng không biết, những bí mật mà tôi biết không phải là nhiều, tất cả kế hoạch đều là của đế quốc Lạc Mễ, bí mật và âm mưu thật sự thì chỉ có những Đế Vương lớn của đế quốc Lạc Mễ mới biết được." “Cho nên, Tiêu Nam, cầu xin cậu hãy thả tôi ra, có chuyện gì cậu hãy tới tìm đế quốc Lạc Mễ”

Tiêu Hào cười lạnh hai tiếng, nói: “Không sai, tôi nói sẽ thả bà, con người tôi từ trước đến nay vẫn luôn tuân thủ quy tắc và lời hứa, nhưng mà hai cô gái này có muốn thả bà ra hay không thì tôi cũng không biết”

Điện chủ điện Mặt Trăng giận dữ hét: “Tiêu Hào, cậu là cái đồ đê tiện vô liêm sỉ, cậu dám lừa tôi sao!”

Tiêu Hào làm vẻ mặt trào phúng nói: “Tôi đề tiện vô liêm sỉ là do học mấy người đấy, chẳng nhẽ để đối phó với đám cặn bã và rác rưởi như mấy người còn phải nói đến cái gì mà đạo nghĩa sao?” “Nói thêm nữa thì căn bản những bí mật mà bà nói cho tôi biết cũng không đủ, biết điều một chút mà chịu trói đi, ngoan ngoãn phối hợp để bọn tôi dùng Di Hồn Đại Pháp, cứ như vậy thì tôi có thể để cho bà giữ lại một mạng!" Tiêu Hào và Ninh Khinh Văn muốn hợp tác ép điện chủ điện Thái Dương lại, sau đó sử dụng Di Hồn Đại Pháp, nhưng làm như vậy cũng vô dụng, bọn họ vẫn sẽ tự sát. Cho nên nhất định phải nghĩ cách thuyết phục điện chủ điện Mặt Trăng, nếu không có cách nào thuyết phục được vậy thì chỉ có thể giết chết bà ta.

Giờ phút này, sức lực của Liêu Nguyệt Hàn đã bắt đầu càng ngày càng mạnh hơn, lúc trước điện chủ điện Mặt Trăng vẫn luôn chiếm lợi thế, mà giờ phút này Liễu Nguyệt Hàn đã bắt đầu phản công, ép điện chủ điện Mặt Trăng đến nỗi không còn sức lực để đánh trả.

Điện chủ điện Mặt Trăng nói: “Những gì nên nói tôi đã nói hết cho mấy người rồi, tôi chỉ muốn sống sót mà thôi. Hiện tại điện chủ điện Thái Dương đã chết, minh chủ điện Ninja cũng đã chết” “Tám chín phần đế quốc Thái Dương của chúng tôi sẽ nội loạn, nếu tôi cũng chết, các người đây muốn huỷ hoại đế quốc Thái Dương của chúng tôi sao, cầu xin cậu, cầu xin mấy người tha cho tôi một con đường sống đi!”

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Vậy những việc lúc trước đế quốc Thái Dương của mấy người làm không phải tất cả đều vì muốn huỷ hoại Kỳ Hạ chúng tôi sao? Bà bảo chúng tôi thả bà ra rồi cho bà một con đường sống, vậy bà có buông tha cho chúng tôi một con đường sống không?”. “Những lần ám sát của các người đã lần lượt khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi rồi!” “Nói nhanh lên, đế quốc Lạc Mễ còn có âm mưu gì nữa?"

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!