Lọc Truyện

Chuế Tế Vô Địch - Lạc Thanh Chu (FULL)

 - Mượn gió bẻ măng, tương kế tựu kế; điệu hổ ly sơn, thừa cơ làm việc...   

 

 

-  【  Cướp tặc  】  thì sao ?   

 

- Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đóng cửa bắt tặc...   

 

Hai người một hỏi một đáp.   

 

Lạc Thanh Chu khom người cúi đầu, nhìn mặt đất, chậm rãi nói.   

 

Đầu tiên là giải thích, sau lại liệt kê chuyện xưa, kể từng chuyện, đơn giản sáng tỏ, lại đặc sắc tuyệt luân.   

 

Bàn tay ngọc trong tay áo rộng lớn của Nam Cung Hỏa Nguyệt đã nắm chặt, khi thì lại buông ra, xinh xắn trắng nõn trên gương mặt bởi vì kích động mà có chút phiếm hồng, một đôi mắt đẹp biểu hiện nhiều sắc thái khác nhau.   

 

- Tiên sinh, mời ngồi xuống nói.   

 

Nói xong mười kế, Lạc Thanh Chu có chút miệng đắng lưỡi khô.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt vội vàng đi đến trước bàn, mời hắn ngồi xuống đối diện, đồng thời xưng hô cũng thay đổi, thái độ cũng trở nên cung kính.   

 

Lập tức nói với phía ngoài:   

 

- Nguyệt Vũ, đi vào châm trà cho tiên sinh!   

 

- Vâng, điện hạ!   

 

Nguyệt Vũ mặc một bộ váy áo vàng nhạt, lượn lờ mềm mại đi vào, ánh mắt nhìn thiếu niên kia một chút.   

 

Trong thư phòng của điện hạ, chưa từng cũng chưa bao giờ, bất luận kẻ nào được chuẩn bị chén trà, nước trà.   

 

Về phần nam tử có thể ngồi đối diện với điện hạ, càng không có.   

 

Trong phòng này không nhuốm bụi trần, phủ thảm lộng lẫy, cho dù các nàng đi vào, đều cởi giày mà đi, nhưng thiếu niên này...   

 

Điện hạ không ngờ lại xem như không thấy.   

 

Thiếu niên này chỉ vừa tới không lâu, đã khiến điện hạ vui như vậy, khiến nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.   

 

- Tiên sinh, không cần khách khí, mời ngồi.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt ngồi quỳ trước bàn, lần nữa đưa tay mời, thái độ thành khẩn, cặp mắt đen nhánh thâm thúy khó được thần sắc ôn hòa.   

 

Lạc Thanh Chu không từ chối nữa, chắp tay, ngồi xổm trước bàn đối diện, cúi đầu nhìn xuống bàn, không chớp mắt.   

 

Tần nhị tiểu thư ngồi quỳ bên cạnh, vẫn luôn cúi đầu, không nói một lời, cũng không ngẩng đầu nhìn hắn.   

 

Nguyệt Vũ cầm chén trà, rót một chén trà nóng.   

 

Lạc Thanh Chu nói lời cảm tạ, tiếp nhận nước trà, uống một hơi cạn sạch.   

 

- Lại cho tiên sinh thêm một chén.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt vừa phân phó, đôi mắt đẹp vừa chớp chớp, một lần nữa cẩn thận đánh giá thiếu niên trước mắt.   

 

Lạc Thanh Chu uống tới ba chén, mới chắp tay nói tạ.   

 

Nguyệt Vũ bưng nước trà, lui lại mấy bước, đứng hầu ở bên cạnh.   

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt đợi hắn nghỉ tạm một lát, mới nhịn không được trong lòng tò mò mà hỏi tiếp:   

 

- Tiên sinh, trong thơ  【  Nồi đồng không  】  , lại giải thích thế nào?   

 

Lạc Thanh Chu cung kính đáp:   

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!