Sờ Lạc nghe vậy liền thấy ngột ngạt.
Không những cô là chim, mà còn là một con chim ngu ngốc!
Vừa nghe đến tên khốn này có chuyện liền không màng tất cả mà chạy tới.
Lăng Mặc thấy dáng vẻ giận dữ của mèo hoang nhỏ, ánh mắt thâm tình, giọng nói khàn đặc: “Điều anh muốn nhất vẫn là phu nhân thôi.”
Anh dùng sức kéo Sở Lạc vào lòng và đặt lên môi cồ một nụ hôn.
Lúc đầu, chỉ muốn chạm nhẹ vào môi cô một cái, nhưng khi vừa chạm đến đôi môi mềm mại của mèo hoang nhỏ liền khiến anh không kiềm chế được.
Hai người cứ nấn ná trên chiếc giường nhỏ cũ nát.
Ngay lúc bầu không khí đang vô cùng lãng mạn, điện thoại đột nhiên reo lên
Sở Lạc bình tĩnh lại và phát hiện Lăng Mặc làm quần áo của cô xộc xệch hết rồi.
Cô hung dữ liếc nhìn Lăng Mặc: “Bảo anh nghỉ ngơi cho tốt mà anh xem xem Trong đầu nghĩ toàn chuyện bậy bạ.”
Chỉ biết hôn thôi!
Cô liếc nhìn cái điện thoại đang đổ chuông của Láng Mặc: “Còn nữa, sao anh có nhiều cuộc gọi như vậy?”
Trong chốc lát, cô nhận ra số điện thoại không để tên người gọi tới.
Sở Lạc cảm thấy đây không phải một cuộc gọi quan trọng nên cô tiện tay nghe máy.
Cô muốn xem xem ai không biết điều như vậy, lúc Láng Mặc bị thương mà lại làm phiền anh!
Không thề đề anh ấy dưỡng thương được sao?
Sờ Lạc còn chưa nói gì đã nghe được giọng nói uy nghiêm của một người đàn ông trung niên: “Lừa con gái tôi cùng cậu đi mạo hiểm, chắc giờ nên đưa nó về rồi chứ?”
Sở Lạc ngơ ngác: Đây là số điện thoại của ba cô sao?
Vả lại, sao ba cô biết cô chạy tới chỗ Láng Mặc?
Bên cạnh cô có kẻ phản bội!
Sờ Lạc hoang mang đưa điện thoại cho Làng Mặc.
Lăng Mặc dựa vào sỏ’ Lạc và nghe điện thoại.
Đối mặt với cuộc điện thoại của gia chủ Sở gia, Láng Mặc chủ động nghe máy và nói với ba vợ tương lai: “Con sẽ cùng vợ về.”
Người đàn ông trung niên nghe tới hai chữ “phu nhân” liền đứng hình: “Con gái tôi lấy cậu khi nào? Cậu đừng tuỳ tiện lừa gạt con gái tôi! Láng Mặc, cậu đừng hiếp người quá đáng!”
Lăng Mặc thấy mèo hoang nhỏ đỏ mặt, anh kiên quyết nói: “Con sẽ tới Sở gia đề hỏi cưới! Dù là An Nhiên hay Sở Lạc thì đều là người con đã xác định sẽ ở bên cạnh suốt cả cuộc đời.”
Sờ Lạc đỏ mặt khi nghe Lăng Mặc bày tỏ lòng mình một cách thẳng thừng như vậy.
Đầu dây bên kia tức giận cúp máy.
Rõ ràng là vô cùng bất bình trước lời hỏi cưới của Láng Mặc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!