Chu Dịch Phong vốn muốn đỡ An Mạc Hạ lên xe, nhưng An Mạc Hạ lại sống chết không chịu lên xe, la hét đòi Chu Dịch Phong cõng mình về nhà.
Chu Dịch Phong không biết phải làm sao khi An Mạc Hạ khóc lóc om sòm ăn vạ, nhưng nhìn thấy cô bĩu môi, đáng thương "cầu xin anh ôm", anh quả thực không nỡ từ chối, quan trọng là anh thấy mình là chồng cõng vợ về nhà cũng là chuyện đương nhiên.
Cho nên cho dù biết nếu đi bộ về chắc cũng phải mất hai ba giờ nhưng Chu Dịch Phong vẫn cõng An Mạc Hạ trên lưng.
An Mạc Hạ nằm trên lưng anh, Chu Dịch Phong hơi không vui, không phải vì cảm thấy cô nặng, mà vì cảm giác cô nhẹ hơn anh tưởng tượng, cô nằm trên lưng anh nhẹ tựa lông hồng, chẳng cảm giác như đang cõng người trên lưng.
Bình thường cô ăn cái gì vậy?
Mắt Chu Dịch Phong lóe lên sự lạnh lẽo, cảm thấy mình phải quan tâm đến vấn đề ăn uống của cô nhiều hơn.
An Mạc Hạ lúc này nằm bò trên người Chu Dịch Phong không làm loạn nữa, ngoan ngoãn như một chú thỏ trắng, hai cánh tay dài trắng nõn mảnh mai ôm chặt lấy cần cổ thon dài của anh, gò má tìm chỗ thoải mái để đặt lên, vùi vào cái gáy ấm áp của anh.
Cảm giác được hơi thở dịu dàng của An Mạc Hạ, toàn thân Chu Dịch Phong bất giác cảm thấy tê dại, lại thêm gò má An Mạc Hạ áp sát mặt mình, anh chỉ hơi nghiêng mặt là có thể nhìn thấy đôi môi gợi cảm mê người của cô, khiến anh rất muốn hôn lên nó.
Có điều khả năng kiềm chế của Chu Dịch Phong mạnh hơn người bình thường, anh cố đè nén cảm giác nóng rực trong người xuống, bất lực lắc đầu, cõng người phụ nữ mềm mại trên lưng bước nhanh về nhà.
Sau khi đi hai tiếng, Chu Dịch Phong cuối cùng cũng nhìn thấy khu biệt thự mình và An Mạc Hạ ở.
Anh lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, không phải vì cân nặng của An Mạc Hạ khiến anh không chịu nổi, mà vì cơ thể như yêu tinh của cô quá mê người, cánh tay cô vòng qua ngực anh sờ soạng thì thôi đi, đầu cô cũng không yên, đôi môi mềm mại không ngừng ma sát lên cổ anh, khiến anh rạo rực.
Anh là một người đàn ông bình thường, bị một người phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ mình yêu trêu đùa, anh mà chịu được chắc không phải người bình thường, vậy nên Chu Dịch Phong đã sớm có phản ứng sinh lý, may mà cuối cùng cũng về được nhà, nếu không anh nghĩ mình sẽ không kìm nổi "thú tính" mất.
"Mạc Hạ, mười phút nữa là đến nhà rồi", Chu Dịch Phong không quan tâm đến việc An Mạc Hạ có nghe thấy lời anh nói không, anh vẫn nhỏ nhẹ nói bên tai cô.
An Mạc Hạ khẽ đáp một tiếng, coi như là trả lời anh, khi Chu Dịch Phong cho rằng cô không nói tiếp nữa thì lại nghe thấy giọng nói mê sảng của cô: "Chu Dịch Phong, anh thật sự thích tôi sao? Anh sao có thể thích tôi được chứ, bây giờ tôi hơi không tin... không tin..."
Chu Dịch Phong bị lời nói mê sảng của cô làm cho sững sờ, sau đó, mắt anh lóe lên lửa giận khó phát giác.
Hóa ra đến tận bây giờ An Mạc Hạ vẫn không dám thổ lộ lòng mình với anh vì vẫn đang hoài nghi tình cảm của anh có thật lòng không? Cô còn đang nghi ngờ thứ gì chứ? Anh đã làm gì khiến cô hiểu lầm sao?
Chu Dịch Phong cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, không quan tâm đến việc An Mạc Hạ có nghe thấy mình nói không, không đợi được hỏi nhỏ: "An Mạc Hạ, tại sao em nghi ngờ tấm chân tình của tôi?"
An Mạc Hạ say đến mơ màng, sao biết Chu Dịch Phong đang hỏi gì, cô vẫn mê sảng nói vớ vẩn, lặp lại lời ban nãy mình vừa nói: "Chu Dịch Phong, anh thật sự thích tôi sao? Sao anh có thể thích tôi chứ... Tôi tầm thường như vậy... Không đúng không đúng... Anh không thích tôi... Anh thích..."
Giọng An Mạc Hạ ngày càng nhỏ, Chu Dịch Phong dỏng tai nghe, nhưng không nghe thấy rốt cuộc An Mạc Hạ nói anh thích ai.
Chu Dịch Phong không cam tâm hỏi lại một lần: "An Mạc Hạ, rốt cuộc em đang nói tôi thích ai?"
Nhưng thứ đáp lại anh là tiếng thở đều đều của cô, An Mạc Hạ nằm bò lên lưng anh ngủ như chết rồi.
"Chết tiệt!", Chu Dịch Phong khẽ mắng một câu, An Mạc Hạ rốt cuộc lấy đâu ra suy nghĩ đó, cảm thấy ngoại trừ cô ra, anh còn thích người khác?
Chu Dịch Phong nhíu mày, trong đầu có hàng vạn suy nghĩ, một lúc sau anh mới nghĩ ra đáp án, nhất định là do lúc trước anh giúp tên Cố Hi Dương chắn nợ đào hoa nên mới khiến An Mạc Hạ hiểu nhầm, vậy nên cô mới nghi ngờ tấm chân tình của anh.
Không được, nhất định phải tìm thời cơ giải thích với An Mạc Hạ!
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!