Lọc Truyện

Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm - Diệp Giai Nhi

CHƯƠNG 1424

Cái gì mà đứa đầu là con trai là vừa hay, nếu như là con gái thì phải sinh đến khi có con trai, trọng nam khinh nữ!

“Cho dù là sản nghiệp của nhà họ Hoắc, hay là sản nghiệp của anh, tương lai bé con nhất định phải kế thừa, nếu như là con gái, anh không muốn con bé vất vả như vậy, phải mạnh mẽ! Là con gái của nhà họ Hoắc, anh nhất định sẽ cưng chiều con bé đến tận trời, giống như một cô công chúa, những thứ con bé muốn anh đều có thể cho, không có gì là không thể? Anh chỉ muốn công chúa của anh trong độ tuổi như con bé đi làm những chuyện mà con bé muốn làm, có thể là nghịch ngợm, có thể là không chăm chỉ học tập, cũng có thể là yêu sớm, cũng có thể con bé sẽ có một vài người dính lấy, có chút thích khóc, sẽ gặp một vài trở ngại không mong muốn, anh sẽ không dạy dỗ con bé, cũng không trách mắng con bé, bởi vì những chuyện đó chính là những chuyện mà một cô gái trưởng thành phải trải qua, anh chỉ nói với con bé cái gì là đúng, cái gì là sai, lúc con bé chán nản sẽ cho con bé một câu nói ấm áp, lúc đau lòng sẽ cho con bé một cái ôm, lúc quá đáng sẽ cho con bé những lời nhắc nhở và cảnh cáo hợp lý, cuộc đời của con bé anh sẽ không tham gia và can thiệp vào.”

Giọng nói của anh rất thấp, rất dịu dàng, khiến người khác nghe xong chỉ cảm thấy say mê và mụ mị.

“Phải làm sao bây giờ? Anh nói như vậy em cũng rất muốn sinh một cô con gái!” Thân Nhã thật sự cũng bị tác động: “Chúng ta sinh thêm một cô con gái nhé! Nhất định phải sinh! Chắc chắn phải sinh!”

Hoắc Đình Phong khẽ cười: “Anh nghĩ, con bé nhất định sẽ vô cùng đáng yêu và xinh đẹp, giống như em vậy.”

“Đúng vậy, em cũng cảm thấy thế.”

Ở bên này hai người đang nói chuyện, bé con nằm trong nôi ở bên kia lại òa lên khóc.

“Đều tại anh, chắc chắn Vân Triệt đang kháng nghị.” Thân Nhã buông anh ra, cười nói: “Kháng nghị chúng ta không yêu thằng bé.”

Hoắc Đình Phong đi qua, bế bé con vào lòng, hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của cậu bé, đây là con của anh, anh sao có thể không yêu chứ?

Bế bé con, lại ôm cô, giống như ôm cả thế giới, cảm giác hạnh phúc ngập tràn trong ngực kia không cần nói cũng hiểu.

Chỉ khóc hai tiếng mà thôi, cậu bé đã yên tĩnh lại, rất ngoan ngoãn, Thân Nhã bảo anh đặt bé con xuống, đầu vẫn còn ướt.

Sau đó, anh ngồi trên sofa, cô đứng phía trước, cánh tay vẫn ôm lấy eo cô, trán người đàn ông dán vào phần bụng mềm mại của cô, có thể cảm nhận được hơi ấm, còn có hương quýt nhàn nhạt, để mặc cô nhẹ nhàng lướt qua tóc anh, mang đến sự thoải mái và thư thái.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!