Lọc Truyện

Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

Nếu Lý Quân không giao đồ ra thì tuyệt đối đừng mong rời khỏi đây.

Huyền Trần chân nhân và Cố Nghiên xuất hiện, thấy Lý Quân sa vào vòng vây dày đặc, trên mặt Cố Nghiên tràn ngập vẻ sốt ruột.

Cô nhìn Huyền Trần chân nhân với ánh mắt cầu xin.

Huyền Trần chân nhân hiểu ý của đồ đệ, nhưng chỉ lắc đầu thở dài.

“Tuy vi sư đã đột phá cảnh giới Thần Biến nhiều năm, ngay cả vài vị môn chủ của vài thế lực siêu cấp cũng không phải là đối thủ của vi sư, nhưng đó là trong tình huống một chọi một."

"Nay bảy vị môn chủ của các thế lực siêu cấp cùng có mặt, dù vi sư xông lên cũng bị đánh đến hộc máu. Vi sư cũng không ngờ Lý Quân có thể thu Bạch Giao, nhưng nếu cậu ta không giao đồ ra thì hôm nay chắc chắn không thể rời khỏi nơi này, vi sư cũng bó tay."

"Vậy ... vậy phải làm sao đây?"

Cố Nghiên cuống cuồng.

Trong lòng cô, sư phụ Huyền Trần chân nhân gần như vô địch, những gì ông từng thể hiện đều như thần tiên. Giờ ngay cả sư phụ cũng nói vậy, chẳng phải Lý Quân toi đời rồi sao.

"Muốn cứu Lý Quân thì chỉ còn cách bảo cậu ta giao Bạch Giao ra, rồi để vi sư đứng ra nói đỡ, hôm nay cậu ta mới giữ nổi một mạng."

Huyền Trần chân nhân nói.

Nào ngờ Cố Nghiên lại lắc đầu.

Cô quen biết Lý Quân đã lâu, quá rõ tính anh, miếng thịt đến miệng rồi sao có thể nhả ra?

Hơn nữa Lý Quân tuyệt đối không phải loại chịu để người ta dè bỉu.

Nếu mình mở miệng khuyên chỉ khiến anh không vui, nhưng chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn anh chết ở đây?

Đúng lúc này, lại có một luồng khí tức kinh khủng xuất hiện.

Khoảnh khắc luồng khí tức ấy hiện ra, ngay cả Huyền Trần chân nhân cũng thoáng hiện vẻ khiếp sợ.

"Minh chủ Liên minh Tu luyện giả Nhiếp Tiêu Hán, thực lực của ông ta đã mạnh đến mức này rồi ư?"

Một người đàn ông mặc áo bào tím xuất hiện, ông ta cũng chú ý tới Huyền Trần chân nhân.

"Huyền Trần chân nhân, không ngờ ông lại xuất quan. Chỉ là ông bế quan bấy nhiêu năm, xem ra cũng chẳng tiến bộ mấy."

Nhiếp Tiêu Hán cười to.

Bị giễu cợt, sắc mặt Huyền Trần chân nhân có phần khó coi nhưng không nói

Bên cạnh, Cố Nghiên không nhịn được nói: "Sư phụ, tên này ngang ngược như thế, không thể để ông ta lộng hành."

Nào ngo lời con chưa dứt đa bị Huyen Trần chan nhan quát: "Không được nói bậy!”

Dứt lời, ông chắp tay hướng về Nhiếp Tiêu Hán: "Nhiếp lão đệ đừng trách, đệ tử của ta không hiểu chuyện, khi về ta sẽ dạy dỗ cho tử tế."

"Không sao, ta dạy giúp ông."

Nói xong, ông ta tung ra một chưởng.

"Bốp!"

Một cái tát giòn giã giáng thẳng lên mặt Cố Nghiên.

Cố Nghiên lùi liền mấy bước, khóe môi còn rỉ máu.

"Ông ... "

Huyền Trần chân nhân thấy ái đồ bị đánh, lửa giận bùng lên.

Song khi chạm vào đôi mắt lạnh băng của Nhiếp Tiêu Hán, ông như bị gáo nước lạnh dội thẳng đầu, không dám ra tay nữa.

Nhiếp Tiêu Hán nở nụ cười khinh bỉ, sải bước về phía Lý Quân.

Thấy ông ta tiến đến chỗ Lý Quân, bảy vị cao thủ Thần Biến đến trước kia bất giác dạt sang nhường đường.

Bởi khí thế trên người Nhiếp Tiêu Hán lúc này quá đỗi khủng bố.

"Nghe nói dạo trước Nhiếp Tiêu Hán bế quan, không ngờ nhanh vậy đã xuất quan, hơn nữa ta cảm thấy khí thế trên người ông ta có gì đó quỷ dị."

"Không chỉ quỷ dị, ta còn cảm nhận được trong cơ thể ông ta ẩn giấu một luồng sức mạnh cực kỳ nguy hiểm."

“Chắc chắn Nhiếp Tiêu Hán đã gặp được cơ duyên nào đó, nếu không sao thực lực lại tăng nhanh đến thế."

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!