"Bán bộ Thần Cảnh? Tên đó đột phá ngay trong lúc chiến đấu?"
Lục Minh cảm thấy mình sắp phát điên.
Lý Quân ở cảnh giới Tiên Thiên đại viên mã đã không thua kém gì ông ta, giờ lại còn đột phá cảnh giới.
Dù vừa mới đột phá chưa kịp củng cố cảnh giới nhưng vẫn đủ khiến ông ta nghẹt thở.
"Lục Minh, bây giờ ngươi biết ai mới là kẻ phải chết rồi chứ?"
Lý Quân lạnh lùng nói.
Kiếm quang lại ầm ầm giáng xuống Lục Minh, muốn giết chết ông ta.
Lục Minh không kịp nghĩ nhiều, giơ tay tung ra một lá cờ màu vàng mơ.
Khoảnh khắc lá cờ bay ra, nó bùng phát vầng sáng chói lòa, bảo vệ Lục Minh.
Đó là một bảo vật hộ thân mà ông ta từng có được trong một di tích cổ, lực phòng ngự kinh người.
Thế nhưng ngay giây tiếp theo, lá cờ đã bị dập nát, đến một kiếm cũng không đỡ nổi.
Âm ầm!
Kiếm quang rít gào lao tới, xuyên thủng ngực Lục Minh.
Ông ta còn bị hất văng ra ngoài, đóng đinh trên vách đá xa xa, máu tươi nhuộm đỏ bức vách phía sau.
Rắc rắc.
Vách đá chẳng chịt khe nứt, không ngừng lan rộng.
Lúc này, Đàm Đài Khinh Vũ và Nam Sênh đều đã choáng váng.
Lục Minh bị đóng đinh trên vách đá, tựa như đang bị đem ra hành quyết.
Thân là phó chưởng giáo của Vũ Hóa Thánh Địa, vậy mà lại bị Lý Quân giết chết.
Hơn nữa, chết còn thê thảm đến vậy.
Ngay sau đó, thanh kiếm hoa thành chín bóng Chân Long bay trở về bên cạnh Lý Quân.
Thân thể Lục Minh vẫn còn treo trên đó, luồng kiếm khí còn sót lại ghim chặt ông ta
Các đệ tử Vũ Hóa Thánh Địa còn lại tại hiện trường nuốt nước bọt ừng ực.
Nam Sênh hoàn hồn định bỏ chạy, nhưng chưa kịp chạy được mấy bước, một tia sáng đỏ rực đã xuyên thủng tim gã.
Khi phi đao Xích Luyện bay về tay Lý Quân, Nam Sênh đã nằm gục xuống đất.
Lý Quân bước tới chặt đầu Nam Sênh, tiện thể chặt luôn đầu Lục Minh.
Anh đã nói sẽ treo đầu của bọn họ lên cổng của Chiến Long Điện thì chắc chắn sẽ làm được.
Đàm Đài Khinh Vũ bước đến trước mặt Lý Quân, sắc mặt phức tạp, mấp máy môi, muốn nói rồi lại thôi.
“Tôi đã nói rồi, dù tôi và Vũ Hóa Thánh Địa có quan hệ thế nào đi nữa thì chúng ta vẫn là bạn bè."
Nói xong, Lý Quân quay người bỏ đi.
Lý Quân bước ra ngoài, các đệ tử Vũ Hóa Thánh Địa còn lại thấy anh đi tới đều vội vàng dạt sang hai bên, không ai dám ngăn cản.
Cho đến khi bóng dáng Lý Quân hoàn toàn biến mất trong thung lũng.
Đàm Đài Khinh Vũ hít sâu mấy hơi, lúc này mới bình tĩnh trở lại.
Cô dặn dò các đệ tử Vũ Hóa Thánh Địa: "Mang thi thể của phó chưởng giáo và Nam hộ pháp đi xử lý. Ta phải về Chư Thánh Địa bẩm báo với chưởng giáo. Giờ chỉ có chưởng giáo mới quyết định được chuyện của Lý Quân."
Chư Thánh Địa nam trong một không gian độc lập, cho nên ngay cả ngọc gian truyền tin cung không thể liên lạc được, cô đanh phải đích thân quay về bẩm báo
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!