Bên cạnh, Lôi Quỳ chỉ biết cười khổ.
Gã đã đoán trước sẽ thế này mà.
Lý Quân không phải huyết mạch Vu tộc thuần khiết, muốn được lão già này thừa nhận, e rằng rất khó.
Vả lại từ xưa đến nay, lão già này làm việc rất tùy hứng, chả bao giờ nói lẽ phải với người khác.
"Nhãi ranh, còn đứng ngây ra đó làm gì? Lập tức từ bỏ quyền khống chế Huyết Ngọc Châu, nếu không ta chỉ còn cách giết ngươi, rồi chọn chủ nhân khác cho nó."
Giọng điệu của Mặc Lân đầy đe dọa, không phải nói suông.
Một luồng sát ý lạnh buốt lan ra từ người ông ta.
Lý Quân cũng bị Mặc Lân chọc giận.
Tưởng anh dễ bắt nạt hả?
Đối phương đã tuyệt tình như thế thì anh cũng chẳng cần nể nang gì nữa.
Dù đến từ mấy nghìn năm trước, nhưng giống như Lôi Quỳ, ông ta cũng chỉ là một thân thể tàn khuyết, bằng không cũng không bị giam trong Huyết Ngọc Châu.
Lý Quân bước lên một bước, mắt rực lửa, nhìn chằm chằm Mặc Lân: "Nếu ngươi đã vong ân bội nghĩa, lại còn ngang ngược vô lý, vậy thì khỏi nói nhiều. Ta sẽ giết ngươi trước, rồi tự tay lấy một giọt tinh huyết Kỳ Lân từ người ngươi."
Giới tu luyện mạnh được yếu thua. Đã muốn cuớp Huyết Ngọc Châu của anh, còn dám nói sẽ giết anh thì đó là kẻ địch của anh.
Đối với kẻ địch, Lý Quân tuyệt không nương tay.
Đối với kẻ địch, Lý Quân tuyệt không nương tay.
"Ngươi nói gì cơ? Đủ ngông cuồng."
Mặc Lân cũng bị chọc giận. Bóng Kỳ Lân xuất hiện sau lưng ông ta, may gió biến động, hư ảnh kia phát ra tiếng thét dài, tiếng sấm dồn dập.
Đồng thời, một làn sóng âm khủng khiếp ập tới, đánh úp Lý Quân.
Lý Quân không hề do dự, cương khí trào dâng trong lòng bàn tay, ầm ầm đánh thẳng ra phía trước.
Kình khí cuồn cuộn.
“Phá!”
Lý Quân quát lớn.
Kình khí va chạm với sóng âm.
Hai luồng lực lượng va nhau, nổ tung.
Lý Quân phải lùi lại ba bước vì cơn chấn động, cánh tay tê dại.
"Nhãi ranh, ngay cả sóng âm của ta mà ngươi cũng không đỡ nổi, còn mơ tuong lam chủ nhan Huyết Ngọc Châu? Nực cười!"
"Ngươi không xứng."
Bên tai vang lên giọng điệu châm chọc của Mặc Lân.
"Vậy hả?"
Lý Quân nhếch miệng cười gn.
Bảy bóng chân long cùng một Bạch Giao đồng loạt hiện ra trước người Lý Quân, vang lên từng tràng tiếng rồng gầm.
Tám bóng chân long bay lượn quanh người anh, điên cuồng rít gào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!