Tô Ninh Vũ ngập ngừng, dường như đang nhíu mày suy nghĩ.
Rất lâu sau, Tô Ninh Vũ mới gật đầu đồng ý: “Các hạ đã có lời mời, cung kính không bắng tuân lệnh!”
“Mời”
Tần Tử Mặc đoán được Tô Ninh Vũ sẽ không từ chối.
“Chúng ta đi đâu?”
Tô Ninh Vũ hỏi.
“Bất Túy Lâu”.
Nghe thấy nơi này, mí mất Tô Ninh Vũ khẽ động.
Bất Túy Lâu, là tửu lâu số một số hai của Kinh Đô, người thường đến tư cách vào đó cũng không có.
'Thậm chí một số quan viên cao cấp cũng không dám thường xuyên đến Bất Túy Lâu này chỉ vì sợ sẽ tiêu sạch của cải của gia đình.
Bất Túy Lâu những năm gần đây là điểm bản pháo hoa khá lớn, mặc dù không thể so sánh với Cẩm Tú Lâu, nhưng cũng coi như là một nơi nổi tiếng của Kinh Thành.
Tân Tử Mặc không dịch dung, trực tiếp đi vào Bất Túy Lâu.
“Trời đất ơi, vị gia kia sao lại đến nữa rồi?"
Kinh Thành hiện nay, không ai không biết các chủ của Nội Các.
Khi Tân Tử Mặc đi vào, đại sảnh vốn dĩ ồn ào nháy mắt trở nên yên tĩnh, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung nhìn qua.
“Tần... Tần các chủ, hẳn ta đến Bất Túy Lâu làm gì?”
“Vị gia này không phải đến gây sự đấy chứ! Hi vọng kẻ đen đủi đó không phải là ta!"
"Cẩm Tú Lâu thống trị Kinh Thành đã nhiều năm cũng bị trấn áp, Bất Túy Lâu làm gì có nội tình để đấu tay đôi với Nội Các chứ”
Mọi người không ngừng nuốt nước bọt, ánh mắt chỉ còn lại tư thế oai hùng của Tân Tử Mặc.
Quản sự của Bất Túy Lâu vội vã chạy tới, chỉ sợ chậm một chút sẽ khiến Tân Tử Mặc không vui: “Tần đại nhân đại giá quang lâm Bất Túy Lâu, thật là vinh hạnh”.
Quản sự của Bất Túy Lâu ngay lập tức nhìn thấy Tô Ninh Vũ bên cạnh Tân Tử Mặc, ánh mắt khẽ biến.
“Yên tâm, hôm nay ta chỉ đến đây uống rượu thôi".
Thấy vậy, suy đoán của Tân Tử Mặc càng được khẳng định, hẳn mỉm cười nói.
“Mời Tân đại nhân lên lầu, ta lập tức gọi mấy cô nương tới hầu hạt”
Quản sự khúm núm cúi người nói.
“Sắp xếp cho ta một gian phòng là được”.
Tân Tử Mặc không cần người hầu hạ, trực tiếp từ chối.
“Tất cả đều nghe theo lời đại nhân”.
Quản sự lén liếc nhìn Tô Ninh Vũ, không hiểu rõ Tình huống trước mắt là gì.
Trong căn phòng trang nhã yên tĩnh, thoang thoảng mùi xạ hương có tác dụng an thần.
Tân Tử Mặc rất tự nhiên ngồi xuống, Tô Ninh Vũ cũng ngồi xuống phía đối diện Tân Tử Mặc.
Không lâu sau, một thị nữ mang lên hai vò rượu, hương rượu thơm ngát xộc vào mũi khiến người ta đắm say.
Tân Tử Mặc bảo thị nữ lui xuống, không cho bất cứ ai làm phiền bọn họ.
Trong đại sảnh hiện giờ đã loạn thành một nồi cháo.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!