Nam tử kia, chính là Bạch Giao, cha của Bạch Phượng.
Đại tổng đốc đau đến nỗi nhăn hết mặt lại: "Tiểu Bạch Phượng, trong số hai mươi tổng đốc ở thành Hoang Châu, chỉ có cha cô, Đỗ Quân, Triệu Đại Đao là chưa kiên quyết tạo phản, những người khác, lòng tạo phản của họ rõ như ban ngày vậy!"
"Nên là, bây giờ cô đã biết ... vì sao bản tổng đốc lại yên tâm giao thành Hoang Châu cho cô rồi chứ?"
"Bởi vì, bên cạnh cô toàn là người của bản tổng đốc!"
"Cô muốn phản lại bản tổng đốc, đúng là nam mơ giữa ban ngày!"
"Bởi vì, bản tổng đốc mới là tổ tông của trò tạo phản!"
"Khà khà khà ... ”
Đại tổng đốc càng nói càng hưng phấn: "Bây giờ, nếu các cô muốn cứu cha mình, Tiểu Bạch Phương và tiểu Nguyệt Nhi có thể cởi sạch quần áo, nằm xuống đất, làm lò luyện đan của ta!"
Nói đến đây.
Đại tổng đốc đưa tay vào ngực áo, lấy một con dấu ngọc ra rồi điên cuồng nói: "Hôm nay, chỉ cần ta hấp thu cô và tiểu Nguyệt Nhi, bản tổng đốc sẽ bổ sung đủ máu của một nghìn xử nữ, và có thể cải lão hoàn đồng."
"Sau đó, dùng cái ấn ngọc này đóng dấu lên trán, là có thể trường sinh bất tử rôi!"
Đỗ Nguyệt Nhi tái nhợt mặt nói: "Đồ điên!"
"Ông chính là một tên điên!"
"Thả cha tôi ra!"
Đại tổng đốc nhìn cham cham cơ thể mềm mại của Đỗ Nguyệt Nhi, rồi điên cuồng nói: "Thả ư?"
"Tiểu Nguyệt Nhi, nếu cô biết về quá khứ của bản tổng đốc, cô sẽ không nói ra những lời như vậy!"
Nói xong.
Ông ta ngửa mặt lên trời, khuôn mặt dữ tợn gào lên: "Nhưng, trên đời này còn ai nhớ đến ta đâu?"
"Có ai ... biết ta từng là ai đâu?"
Lúc này.
Hạ Thiên lạnh lùng nói: "Tôi biết!"
Đại tổng đốc sững sờ, ông ta cúi đầu nhìn Hạ Thiên với khuôn mặt hung ác: "Thế ngươi nói xem ... bản tổng đốc là ai?"
"Ông là Cơ Cửu Châu!"
Hạ Thiên nhìn chằm chằm đại tổng đốc, gằn từng chữ một: "Ông chính là Cơ Cửu Châu, ông tổ học phái Pháp Gia!"
"Năm xưa, ông là thiên tài được phu tử chuyên thu nhận những người lập dị ở Tắc Hạ Học Cung nhìn trúng!"
"Về sau, sau khi Tắc Hạ Học Cung bị cháy, ông đã đến nước Tần làm thừa tướng lúc bấy giờ, ông chủ trương cải cách pháp luật nước Tần, chủ trương trị quốc bằng pháp luật!"
"Sau đó, nước Tần trở nên hùng mạnh nhờ cải cách pháp luật của ông, nhất thống chín nước!"
Nhưng trước khi thống nhất, ông lại đắc tội quý tộc nước Tần vì cải cách pháp luật, vì thế, họ đã hợp tác với nhau, vu cáo rằng ông tạo phản."
Lúc đó, để trấn an các quý tộc, Tần Tổ Long đành phải ngấm ngầm bối trí cho ông rời khỏi nước Tần."
'Nhưng đám quý tộc đó vẫn không chịu tha cho ông!"
"Bọn họ truy sát ông khắp nơi, tung tin vịt về ông, bôi nhọ ông."
"Cuối cùng, ông không nhịn được nữa đã quay về quê nhà tạo phản."
'Nhưng ông lại thất bại một cách nhanh chóng, và bị các quý tộc nước Tần giết trong loạn quân."
"Bản vương không ngờ, ông lại dùng kế ve sầu thoát xác, giả chết để trốn đến Hoang Châu, nơi mà trời cao hoàng đế ở xa này!"
"Và càng không ngờ rằng, Cơ Cửu Châu, người từng là pháp tử của học phái Pháp gia, người từng nổi danh khắp thiên hạ, lại trốn ở đây tạo phản."
"Ông còn trở thành một kẻ mưu mô huyết tanh khủng bố, một kẻ điên!"
Hạ Thiên nhìn Cơ Cửu Châu một cái thật sâu: "Bản vương nói đúng chứ?"
'Cơ Cửu Châu."
Cảm xúc của đại tổng đốc đã ổn định hơn nhiều!
Ông ta nheo mắt: "Bản vương?"
"Ngươi chính là Hạ Thiên, vua Hoang Châu sao?"
Hạ Thiên gật đầu: "Chính là bản vương!"
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!