Lọc Truyện

Đại Sư Huynh Vô Địch - Âu Tinh (FULL)

Một bàn tay to vô hình túm lấy hai người khiến họ không thể cựa quậy. 

Hai người nhìn nhau mỉm cười đầy tiếc nuối rồi ngay lập tức bị kéo xuống từ trên không. 

Âu Tinh giơ quạt giấy, đập lên đầu hai người họ rồi bắt đầu thuyết giảng. 

“Giỏi giang quá nhỉ! Dỡ nhà à! Vừa phá phòng ốc xong bây giờ lại định san bằng cả ngọn núi à? Nhà mà không còn nữa thì cút hết ra ngoài đường ngủ cho ta!” 

Lãnh Thanh Tùng sớm đã quen với việc bị sư trưởng của mình chỉ vào mũi mà mắng mỏ, chỉ thành thật đứng ở nơi đó đểÂu Tinh chửi đến nước bọt đầy mặt. 

Còn Bạch Phi Vũ, kẻ vừa bước chân vào Kết đan, mài giũa kiếm tâm tới mức hoàn hảo thì ý cười đầy mặt, đối với sự răn dạy củaÂu Tinh thì như đàn gảy tai trâu, căn bản không nghe lọt những lời hắn nói. 

Hồ Đồ Đồ nhìn đại sư huynh đang chống nạnh mắng chửi, lại nhớ tới luồng chân khí như sóng triều đột ngột dâng trào áp đảo bản thân vừa rồi. 

Trong cuộc chiến giữa Bạch sư huynh và Lãnh sư huynh, cô bé thậm chí còn không thể di chuyển, đại sư huynh vậy mà có thể trực tiếp sử dụng chân khí thổi bay hai người bọn họ? 

Lượng chân khí dồi dào như vậy thực sự thuộc về một Luyện khí tầng chín sao? 

Hai người vừa rồi trông như thần chiến tranh giờ lại bị đại sư huynh giáo huấn như gà con. 

Cô bé giương khuôn mặt không thể tin được nhìnÂu Tinh, đại sư huynh thật sự mới là Luyện khí tầng chín sao? 

Hồ Đồ Đồ nhớ lại những gì Trần Trường Sinh vừa nói. 

“Nếu đại sư huynh muốn làm chưởng giáo của Thanh Vân Tông, ba người chúng ta không ý kiến!” 

Các huynh không có ý kiến thì Đồ Đồ ta cũng không có ý kiến! 

Dạy bảo là dạy bảo, ăn cơm là ăn cơm. 

Âu Tinh, người vừa giải phóng cơn gắt ngủ nhìn hai tên nghịch tử không chút để tâm kia lại than thở một hồi mới kêu bọn họ đi ăn cơm. 

Ăn cơm xong, Lãnh Thanh Tùng tiếp tục tu sửa mái nhà, Bạch Phi Vũ thì trở lại trên cây ổn định cảnh giới, Trần Trường Sinh phải xuống núi củng cố trận pháp của mình. 

Thoáng cái chỉ cònÂu Tinh và Hồ Đồ Đồ. 

Hồ Đồ Đồ kể từ khi lên núi ngày hôm qua vẫn luôn trong trạng thái chấn động, bây giờ thì đã hoàn toàn tê liệt rồi. 

Bất kể là Trần Trường Sinh sở hữu tài năng kiếm thuật đáng kinh ngạc hay Âu Tinh trông có vẻ đôn hậu đều có thể nghiền nát bản thân. 

Ngay cả đại sư huynh người mà cô bé vẫn luôn tưởng rằng chỉ là Luyện khí tầng chín đều có thể chế ngự trận chiến của Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ dễ như trở bàn tay. 

Trong lúc nhất thời thiếu nữ thiên tài xinh đẹp ba ngàn năm mới có một của núi Thanh Khâu như cô bé giống như một câu chuyện cười. 

Hồ Đồ Đồ cúi gục gương mặt nhỏ nhắn, đứng bên cạnh Âu Tinh đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài, giọng mềm nhũn nói: “Đại sư huynh, có phải là ta rất ngu ngốc rất vô dụng hay không!” 

Âu Tinh bỏ xẻng vào chiếc gùi sau lưng, khó hiểu ngoảnh đầu nhìn gương mặt ủ dột của Hồ Đồ Đồ, sờ cái đầu nhỏ đầy lông xù của cô bé mà an ủi: “Đứa nhỏ ngốc, sao muội lại ngốc được?” 

“Hì hì, đại sư huynh thật tốt!”, Hồ Đồ Đồ cười ngờ nghệch một tiếng rồi hết ôm lại cọ xát vào đùi Âu Tinh. 

Lần đầu tiên nhìn thấy đại sư huynh còn cho rằng huynh ấy là một tên biến thái nhưng bây giờ xem ra lại là một người rất tốt. 

Trên người có lực tương tác không thể giải thích được, cộng thêm mùi trúc xanh rất dễ chịu giống như chiếc giường trúc của mình ở nhà tại núi Thanh Khâu. 

Đồ Đồ ta thích đại sư huynh nhất! 

Âu Tinh bế Hồ Đồ Đồ nhỏ bé bỏ vào trong giỏ trúc sau lưng, cười nói: “Đi thôi, bắt đầu từ hôm nay muội chính là một thành viên của núi chúng ta rồi, theo ta đi hái thuốc!” 

“Vâng vâng! Đồ Đồ ta giỏi nhất trong việc tìm linh thảo đó!”, Hồ Đồ Đồ tràn đầy sức sống đáp. 

Âu Tinh cứ như vậy cõng Hồ Đồ Đồ đi vào sau núi. 

Thanh Vân Tông chiếm cứ thánh địa Thanh Vân, bảy mươi hai đỉnh núi. 

Toàn bộ Thanh Vân Tông cũng chỉ có mười hai ngọn núi bên ngoài mở cửa, số còn lại đều thuộc nội môn của thánh địa. 

Lấy ngọn núi chính Thanh Vân làm trung tâm triển khai một hàng dài, bao vây chặt chẽ lấy thánh địa Thanh Vân. 

Mười một đỉnh còn lại là: 

Kiếm Phong, Ngọc Nữ Phong, Linh Thú Phong, Tạp Học Phong, Ngũ Hành Phong, Khí Phong, Hình Phong, Vũ Phong, Thiên Diễn Phong, Tiểu Sơn Phong. 

Mỗi một phong (ngọn núi) đều đại diện cho phương pháp tu hành sở trường của núi đó. 

Sáu mươi núi còn lại ngày thường vẫn là khu vực hạn chế của tông môn, bởi đây là nơi cư trú của các trưởng lão cung phụng khổ tu của Thanh Vân Tông. 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!