Lọc Truyện

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh

"Mẹ kiếp! Nhanh vậy sao?"

"Đây chính là Hỗn Độn Thể sao? Tốc độ thăng cấp này thật sự quá đáng sợ!"

"Ăn người ... có thể tăng cảnh giới sao? Điều này có khác gì so với ma quỷ chứ!"

Tất cả tu võ giả ở quảng trường trung tâm đều sợ hãi lùi lại.

Bên ngoài, trên quảng trường Thử Luyện.

Ánh mắt của La trưởng lão, Mộng trưởng lão và Già Cuồng Lan đều vô cùng ngưng trọng!

"Ba bị trưởng lão, các vị đều nhìn thấy rồi chứ? Con sâu bọ này lại dám nuốt chửng tu võ giả, nâng cao cảnh giới của mình!" Giọng nói của Tô Vô Cực vô cùng lạnh lẽo.

'Theo quy tắc của Đại La Vũ Trụ, chúng ta nên xử lý thế nào?"

Cả ba người nhìn nhau.

Nhả ra một chữ: "Giết!"

Khóe miệng Tô Vô Cực cong lên một nụ cười lạnh: "Lão Hoàng, mở ra rào cản không gian của Thử Luyện đại lục, ngươi đích thân đi tiễn con sâu bọ này lên đường đi!"

"Rõ!"

Ông già mặt đại bàng gật đầu không chút áp lực.

"Đợi đã!"

Già Lam hét lên: "Tô Vô Cực, ngươi lại gian lận nữa rồi!"

Sắc mặt Tô Vô Cực lạnh như băng: "Đại La Vũ Trụ có pháp tắc! Nghiêm cấm Hỗn Độn Thể nuốt chửng các tu võ giả khác!"

"Con sâu bọ này đã nuốt chửng ba người liên tiếp. Ngươi không thấy sao?"

"Nhưng mà, ta ... " Già Lam vẫn còn muốn nói thêm.

"Già Lam!"

Già Cuồng Lan tiến lên đặt tay lên vai Già Lam, cô không thể cử động được.

Xèo xèo --!

Ông già mặt đại bàng giơ tay lên, rào chắn không gian trực tiếp bị phá vỡ!

Cùng lúc đó, một vết nứt không gian xuất hiện trên bầu trời phía trên quảng trường trung tâm của Thử Luyện đại lục!

Lão Hoàng từ trên trời đáp xuống, không chút do dự phóng ra khí tức của cảnh giới Vĩnh Sinh cấp sáu!

"Thụp!"

Phía dưới là hơn một vạn Đại Đế cấp chín, hơn hai ngàn cảnh giới Vĩnh Sinh.

Quỳ thụp xuống đất như ngả rạ!

Ngoại trừ mười mấy thiên tài hàng đầu của Minh Mông Tinh Khư, Thái Hư Hoàn Vũ, Huyền Hoàng Hạo Vũ, những người khác đều quỳ trên mặt đất. Không phải là họ muốn quỳ xuống mà là họ không chịu được áp lực này!

"Ngươi lại là ai?"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lẽo.

Lão Hoàng ngạo mạn nói: "Tên của ta, ngươi không có tư cách được biết!"

"Ngươi chỉ cần biết, ngươi có thể chết rồi!"

Chữ cuối cùng vừa rơi xuống, búng tay một cái!

Tách! Phụt!

Hai âm thanh vang lên gần như cùng một lúc!

Ngực của Diệp Bắc Minh tan chảy ngay tại chỗ, để lại một lỗ máu khủng khiếp, trái tim và đan điền của hắn trực tiếp biến mất!

"Chủ nhân!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không kịp phản ứng, nhanh chóng lao ra ngoài!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!