Lọc Truyện

Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp (FULL)

 

 

             Chương 17: Con mồi xuất hiện  

             “Khối Dung Nham Tinh Thiết này bao nhiêu tiền?”  

             Lâm Lăng cảm thấy nên hỏi giá trước, nếu như ngày mai mà không trả tiền được thì sẽ rất xấu hổ.  

             “Một vạn, cộng thêm hai nghìn tiền nhân công.”  

             Nghe được tiếng báo giá từ người thợ rèn lùn, Lâm Lăng hít sâu hột hơi.  

             Một khối Dung Nham Tinh Thiết nhỏ như thế mà lại có giá một vạn hai!  

             Như vậy muốn đúc một thanh kiếm cần tới mười vạn!  

             “Được, giá cả không thành vấn đề, chủ yếu là chất lượng ra sao.”  

             Tuy hắn cảm thấy đắt nhưng ngoài mặt vẫn phải ra vẻ ổn trọng.  

             Nói xong, Lâm Lăng lấy ra năm nghìn hai làm tiền đặt cọc.  

             “Ha ha, ta đi tìm qua biết bao nhiêu Luyện khí phường tại nhà, cuối cùng cũng tìm được rồi!”  

             Đúng lúc này, một giọng nói đầy phấn khích vang lên.  

             Chỉ thấy một thanh niên mặc áo gấm bước vào, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm người thợ rèn lùn đang cầm khối Dung Nham Tinh Thiết trong tay.  

             Phía sau thanh niên áo gấm, có hai tên thuộc hạ đi theo.  

             Trong đó có một người đeo trường kiếm trên lưng, đôi mắt sắc bén như lưỡi kiếm.  

             “Mã Phi Vũ!”  

             Lâm Lăng mượn tầm nhìn của Công Phu Tiểu Dăng, trong lòng hơi run sợ, hắn nhận ngay ra dáng vẻ của người thanh niên mặc áo gấm.  

             Đây chính là con mồi thuộc nhiệm vụ trong bức tranh chân dung, Mã Phi Vũ.  

             Còn người đàn ông trung niên với trường kiếm trên lưng kia chắc chắn là tùy tùng của Mã Phi Vũ.  

             Một cao thủ kiếm đạo có thực lực đạt tới chiến sĩ cấp 4, Lí Khôn!  

             “Người này rất mạnh.”  

             Trong lòng Lâm Lăng hơi chùng xuống, hắn nhìn chằm chằm Lí Khôn, không khỏi liếc mắt thêm vài cái.  

             Xem ra muốn ám sát Mã Phi Vũ không phải là chuyện dễ dàng.  

             Về phần tên thuộc hạ trẻ tuổi khác ở bên cạnh thì cũng chỉ là tên tay sai cấp 1 nên cũng không khiến cho hắn phải sợ hãi.  

             “Ông chủ, bản thiếu gia muốn khối Dung Nham Tinh Thiết này, ông ra giá đi.”  

             Mã Phi Vũ vừa đi vào đã nói chuyện với vẻ ngạo nghễ: “Sau đó thì làm cho ta một chiếc nhẫn.”  

             Người thợ rèn lùn lắc đầu nói: “Thật xin lỗi, cửa tiệm chỉ còn mỗi khối Dung Nham Tinh Thiết này thôi và cũng đã được vị khách này đặt trước rồi.”  

             Nghe vậy, ánh mắt Mã Phi Vũ chuyển hướng nhìn sang Lâm Lăng, hắn ta nhìn thêm vài lần với vẻ tò mò.  

             Bởi vì hiện tại Lâm Lăng đang mặc áo choàng màu đen và đeo mặt nạ nên thật ra muốn nhìn cũng không nhìn ra được gì.  

             Tuy nhiên đối với những người thần bí không rõ lai lịch, đương nhiên Mã Phi Vũ chú ý tới nhiều hơn.  

             “Vị bằng hữu này, tại hạ Mã Phi Vũ tới từ Mã gia của trấn Thanh Dương.”  

             Mã Phi Vũ tự báo ra bối cảnh của mình trước, sau đó hắn ta mỉm cười nói: “Ta đang cần một khối Dung Nham Tinh Thiết, nếu như ngươi đồng ý nhường cho ta thì ta nhất định sẽ ra một cái giá khiến cho người vừa lòng!”  

             Đối với lời nói của hắn ta, Lâm Lăng không hề dao động mà chỉ thản nhiên nói: “Không bán.”  

             “Tiểu tử, Nhị thiếu gia nhà ta coi trọng đồ vật của người thì đó chính là may mắn của ngươi, ngươi đừng có mà không biết điều!”  

             Trông thấy Lâm Lăng từ chối, tên thuộc hạ đứng bên cạnh Mã Phi Vũ đột nhiên đứng dậy rồi quát lên với vẻ phẫn nộ.  

             “Tiểu Ngũ,  ngươi nói chuyện lịch sự chút, chỉ là hắn còn đang suy nghĩ thôi.”  

             Mã Phi Vũ khoát tay, hắn khẽ lộ ra nụ cười, trách  mắng tên thuộc hạ.  

             “Vị bằng hữu này, ngươi nói xem có đúng không?”  

             Ánh mắt hắn ta lại nhìn về phía Lâm Lăng, nụ cười trên khuôn mặt khiến người ta có cảm giác như một con hổ đang cười.  

             “Nếu như ngươi có lòng muốn mua nó thì cũng không phải là không được.”  

             Nhìn chằm chằm Mã Phi Vũ, Lâm Lăng cũng cười nửa miệng nói.  

             Nghe vậy, ánh mắt Mã Phi Vũ lóe lên, hắn ta cảm thấy kinh ngạc và mừng rỡ:”Tốt, đủ sảng khoái.”  

             “Giá chuyển nhượng là một trăm vạn lượng.”  

             Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của Lâm Lăng khiến cho vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ cùng với nụ cười của Mã Phi Vũ chợt đông cứng lại.  

             “Cái gì? Một trăm vạn lượng?”  

             Tên thuộc hạ là người có phản ứng dữ dội nhất, ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Lăng như người bị thần kinh.  

             Một trăm vạn lượng, với mức giá này có thể mua được rất nhiều khối Dung Nham Tinh Thiết như thế này với số lượng lớn!  

             Tên kiếm khách “Lí Khôn” vẫn luôn im lặng không nói gì như thể tất cả những điều này đều không liên quan tới hắn ta!  

             Chỉ cần không gây nguy hiểm tới tính mạng của thiếu gia thì hắn ta sẽ không cần thiết phải ra tay.  

             “Tiểu tử, ngươi đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.”  

             Mã Phi Vũ nhìn chằm chằm Lâm Lăng, sắc mặt của hắn ta hơi tối sầm lại, trong giọng nói có một tia lạnh lùng.  

             Một trăm vạn lượng, giá cả này rõ ràng là muốn trêu ngươi người khác, còn tưởng hắn ta là kẻ ngốc hay sao!  

             “Nếu như ngươi thấy đắt quá thì bỏ đi.”  

             Vốn dĩ Lâm Lăng không có ý muốn bán, hắn nói xong định đi ra ngoài, đi qua trước mặt Mã Phi Vũ về phía cửa tiệm.  

             Tuy nhiên lúc này tên có mũi như chim ưng ở bên cạnh Mã Phi Vũ chính là thủ hạ của hắn ta lại chắn trước mặt Lâm Lăng.  

             “Nếu như không thương lượng được một giá cả tốt thì ngươi không bước ra khỏi cánh cửa này được đâu.”  

             Người đàn ông mũi chim ưng nhìn chằm chằm và nói với giọng uy hiếp.  

             Thanh âm vừa dứt, đột nhiên hắn ta nắm chặt tay đấm về phía Lâm Lăng.  

             “Cút!”  

             Tuy nhiên tốc độ của Lâm Lăng còn nhanh hơn, hắn bất chợt giơ chân lên rồi đạp thẳng vào người đối phương.  

             Cơ thể của người đàn ông mũi chim ưng va phải cái lò ngay phía sau hắn ta khiến cho hắn ta bị bỏng, kêu la thảm thiết.  

             “Đánh chó cũng phải xem mặt chủ, ngươi muốn chết!”  

             Nhìn thấy thuộc hạ của mình bị đánh, ánh mắt Mã Phi Vũ lóe lên sự lạnh lùng, lòng bàn tay hắn ta hóa thành móng vuốt đại bàng sắc bén túm chặt lấy cổ họng Lâm Lăng.  

             Với khoảng cách gần như thế, hắn ta không tin Lâm Lăng có thể tránh được.  

             Ầm!  

             Tuy nhiên vào lúc này một cỗ sức mạnh tinh thần cường đại bộc phát từ bên trong cơ thể Lâm Lăng.  

             Cỗ sức mạnh tinh thần này ngưng tụ thành một kết giới vô hình trực tiếp ngăn cản Mã Phi Vũ khiến cho hắn ta như thể bị mắc kẹt trong vũng lầy, không thể tiến lên được dù chỉ nửa bước.  

             “Pháp sư!”  

             Sắc mặt Phi Vũ thay đổi, trong mắt hắn ta xuất hiện vẻ kinh hoàng.  

             Hắn ta là một chiến sĩ cấp 2, nếu như người đó có thể vận dụng được sức mạnh tinh thần chặn được hắn ta lại thì chí ít cũng phải có thực lực của một pháp sư cấp 2.  

             Không ngờ rằng tuy tu vi hiện tại của Lâm Lăng là pháp sư cấp 1 nhưng mức độ của sức mạnh tinh thần đã gần bằng với một pháp sư cấp 2.  

             Chỉ cần một bước chân nữa là có thể đột phá!  

             Xẹt!  

             Đột nhiên, một ánh kiếm xẹt qua.  

             Kết giới sức mạnh tinh thần trói buộc Mã Phi Vũ đã bị nứt ra chỉ trong nháy mắt.  

             Người vừa xuất kiếm chính là Lí Khôn.  

             Mã Phi Vũ đột nhiên cảm thấy thân thể mình nhẹ hơn, hắn ta vội vàng lui về phía sau và đứng bên cạnh Lí Khôn.  

             Đối mặt với pháp sư cấp 2, thân là chiến sĩ, cho dù hắn ta có may mắn thắng được nhưng cũng phải trả một cái giá rất lớn.  

             “Lão Lí, chặt hai tay hắn ta đi để ta xem hắn sử dụng pháp thuật bằng cách nào.”  

             Mã Phi Vũ ra lệnh với vẻ mặt ác độc.  

             Lí Khôn lạnh lùng gật đầu, trường kiếm trong tay được truyền linh lực vào, kiếm khí sắc bén dâng trào lập tức khóa chặt thân thể Lâm Lăng.  

             Cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ này khiến trong lòng Lâm Lăng tràn ngập cảm giác ngưng trọng.  

             Sự chênh lệch giữa chiến sĩ cấp 4 với tu vi hiện tại của hắn không ít, hơn nữa dù sao đối thủ cũng là một kiếm khách nên vô cùng nguy hiểm.  

             Có điều, cả hai muốn chém ta cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy!  

             “Xoát!”  

             Không có gì phải bàn cãi, Lí Khôn nhào tới, mũi kiếm đâm thẳng về phía Lâm Lăng.  

             Thế nhưng khi xuất kiếm, trong lòng Lý Khôn cảm thấy có nguy cơ gì đó.  

             Bởi vì hắn ta liếc mắt nhận thấy được một tia sáng nhọn hoắt lao tới từ bên cạnh.  

             Tốc độ của nó cực nhanh mang theo một loại khí thế vô cùng sắc bén.  

             Mục tiêu công kích có vẻ như là tay phải đang cầm kiếm của hắn ta.  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!