Lọc Truyện

Giấc Mơ Triệu Phú - Tần Kiệt (FULL)

Tất cả đều có 6 món, ngụ ý hi vọng mọi chuyện đều suôn sẻ với cô.   

 

 

Đúng là bỏ nhiều tâm trí mà!  

 

Mấy cái đó còn chưa nói, vậy mà trong túi thật sự có băng vệ sinh.  

 

Nhìn thấy gói băng vệ sinh, khóe mắt Tần Tuyết ngấn lệ.  

 

Cô không ngờ một chàng trai như Tần Kiệt lại có thể công khai mua băng vệ sinh cho cô.  

 

Đối với một người con trai, muốn làm được như vậy cần phải có bao nhiêu can đảm chứ.  

 

“Tần Kiệt, cám ơn anh!”  

 

Một lúc lâu sau, Tần Tuyết mới cảm động nói ra năm chữ.  

 

Reng reng reng~  

 

Đột nhiên, chuông điện thoại của cô reo vang.  

 

Tần Tuyết nhìn xuống thì thấy màn hình hiển thị là Tần Kiệt đang gọi đến.  

 

Cô lập tức ấn nút nghe.  

 

“Alo?”  

 

“Em đã đỡ hơn chút nào chưa?”, Tần Kiệt ân cần hỏi.  

 

“Ừm! Em đỡ hơn nhiều rồi! Cám ơn anh!”  

 

“Còn nói cám ơn với anh à, em là bạn gái của anh, anh không thể ở bên cạnh em đã quá vô trách nhiệm rồi, chỉ mua một ít thuốc bổ mà thôi, xem như lấy công chuộc tội vậy, em đừng nói cám ơn với anh làm gì!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Ừm, em biết rồi!”  

 

“Được rồi, em đỡ hơn là tốt rồi, không có gì đâu, anh cúp máy đây, nghỉ ngơi cho thật tốt đấy! Đợi em khỏe lên, anh dẫn em đi coi phim nhé!”  

 

“Được, em chờ anh!”  

 

“Ừm, nghỉ ngơi sớm chút đi!”  

 

“Dạ!”  

 

Kết thúc cuộc trò chuyện, Tần Tuyết bật khóc.  

 

Đúng, cô thật sự đã khóc.  

 

Tần Kiệt quả thực khiến cô vô cùng cảm động.  

 

Cô nhớ đến lời của dì quản lý, người đàn ông tốt như Tần Kiệt cũng không nhiều lắm, nhất định phải trân trọng, không được buông tay.  

 

“Kiệt Tử, đời này nếu không phải là anh, em sẽ không lấy chồng! Em xin thề!”  

 

Bỗng nhiên Tần Tuyết nở nụ cười.  

 

Lúc này đây, cô cười là vì cảm động, cũng là vì vui mừng.  

 

Cô bước đến bên cửa sổ, kéo rèm cửa ra, nhìn xuống dưới lầu, trông thấy bóng lưng Tần Kiệt xa dần.  

 

Thật quen thuộc, nhưng bỗng chốc thật cao lớn, tràn đầy vẻ nam tính.  

 

Vì sao lúc trước cô không phát hiện ra nhỉ?  

 

Lúc này đây, cô đã thấy rất rõ, cô muốn vĩnh viễn nhớ kỹ bóng lưng anh giờ phút này.  

 

Hẳn là sau này, bóng lưng tràn đầy thanh xuân như vậy sẽ không dễ tìm thấy.  

 

Bởi vì thời gian không buông tha cho bất kỳ ai, mỗi một ngày trôi qua, thanh xuân sẽ mất đi một ngày.  

 

Chúng ta chỉ có thể quý trọng khoảnh khắc hiện tại.  

 

“Kiệt Tử, anh rất đẹp!”, Tần Tuyết nở nụ cười, nét cười tỏa sáng, nở rộ như một đóa mẫu đơn, cực kỳ xinh đẹp.  

 

…  

 

Tần Tuyết đang làm gì, nghĩ gì, Tần Kiệt hoàn toàn không biết.  

 

Hiện tại, anh đang bước như bay về ký túc xá.  

 

Trên đường đi, vẻ mặt anh vô cùng hớn hở.  

 

Tuy rằng không thể ở cạnh, chăm sóc Tần Tuyết, nhưng anh đã cố hết sức làm tròn bổn phận của một người bạn trai.  

 

Để làm được điều đó, anh đã bỏ ngoài tai những lời đồn đãi của thế nhân.  

 

Có thể nói, anh đã làm vô cùng tốt. Anh tin rằng tương lai mình còn có thể làm tốt hơn nữa.  

 

Vì vậy, anh nở nụ cười.  

 

Reng reng reng~  

 

Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại trong tay reo vang, cắt đứt dòng suy nghĩ của anh.  

 

Tần Kiệt lấy điện thoại ra xem, là giáo viên cố vấn của anh – Tôn Ngọc Phương gọi đến.  

 

Anh nhíu mày.  

 

Cái cô Tôn Ngọc Phương này, sớm không gọi, muộn không gọi, lại gọi đúng vào lúc này, thật là bực mình mà.   

 

Nhưng Tần Kiệt lại không thể không nghe.  

 

“Alo!”, giọng Tần Kiệt có hơi bất mãn, nghe có vẻ nặng nề.  

 

“Cái giọng điệu đó là thế nào hả? Định quỵt nợ à?”, trong điện thoại, Tôn Ngọc Phương có vẻ không vui, lên tiếng chất vấn Tần Kiệt, cô lo sợ Tần Kiệt sẽ đổi ý, không cho cô năm mươi ngàn tệ nữa.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Lúc này, anh mới ý thức được là giọng mình thật sự có hơi nặng nề.  

 

Được rồi.  

 

Bản thân phạm lỗi thì bản thân phải gánh chịu thôi!  

 

“Cô Tôn à, cô hiểu lầm rồi, em đã báo trước với ngân hàng, ngày mai em sẽ đến lấy năm mươi ngàn tệ cho cô! Cô đừng có thúc giục nữa!”  

 

“Em không gấp nhưng tôi gấp! Em biết vì năm mươi ngàn tệ này, ngày hôm qua tôi đã ăn bao nhiêu xiên đồ nướng không hả? Em có biết tôi đã đi toilet bao nhiêu lần không?”  

 

“Bao nhiêu?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!