Lâm Phàm dùng một trảo đâm xuyên lồng ngực Trùng Thần nắm Thần Hạch của hắn lôi ra ngoài.
Nhìn Thần Hạch màu xám tro nằm trong tay mình, khóe miệng Lâm Phàm khẽ nhếch.
- Làm sao?
Thần Hạch rời khỏi thân thể, khiến khiến khí Trùng Thần giảm đi nhiều.
- Trả Thần Hạch lại cho ta...
Lâm Phàm cười cười nhìn Trùng Thần đang nằm trước mắt.
- Ngươi thấy ta sẽ nghe lời ngươi sao? Ngươi hại đã giết mấy vạn sư đệ của ta, bây giờ còn muốn ta tha mạng cho ngươi, ngươi mơ hả, ta rất muốn từ từ dằn vặt ngươi nhưng vì phòng ngừa đêm dài lắm mộng, nên hiện tại ngươi chết được rồi.
Xoạt xoạt!
Ngón tay hắn hơi nắm chặt, Thần Hạch không ngừng nứt toác.
- Không...
Trùng Thần gào thét chói tai, hắn cảm nhận được sự kinh khủng, cảm giác cận kề cái chết.
m!
Thần Hạch nổ tung hóa thành vố số điểm sáng.
- A!
Thân thể Trùng Thần bắt đầu run rẩy, sau đó không ngừng nứt toác, sau đó hóa thành vô vàn mảnh vỡ, tiêu tan trong trời đất.
“Keng, chúc mừng chém giết Trùng Thần.
“Keng, thu được kinh nghiệm...
Rốt cục cũng giết được một tên chủ Thần nữa.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, Trùng Thần không để hắn cảm thấy quá áp lực, hắn bị mình giết nhanh như vậy cũng do hắn quá bất cẩn thôi.
Kỳ thực, cường độ cơ thể Lâm Phàm quá cao nên một số thủ đoạn của Trùng Thần không thể thi triển được vì vậy Trùng Thần mới thất bại.
Trùng Thần có đôi cánh kia nên tốc độ của hắn quá kinh khủng, nếu không phải hắn sớm bày xuống Bản Nguyên Phong Ấn Thuật thì khi Trùng Thần muốn chạy, hắn cũng không đỡ được.
Nhưng vấn đề mấu chốt nhất vẫn là Trùng Thần quá ngu ngốc nên mới đâm vào vào phong ấn của hắn, đụng đến mức vỡ đầu chảy máu mới ghê chứ.
Lâm Phàm thấy kinh nghiệm tăng lên không ít nhưng vẫn cách Thiên Quân đại đạo rất xa.
Đúng lúc này, hư không rung động, Canh Dương Thiên xuất hiện.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Canh Dương Thiên tiếp thu được tin tức của Lâm Phàm, nhất thời sợ ngây người.
Thiên Hà sơn mạch bị phá, Ngự Linh sư đệ ngã xuống, mấy vạn đệ tử bị giết, chuyện này có sức đã kích quá lớn, nên khi hắn tiếp thu được tin này liền chạy tới đây, hắn muốn biết nơi này có chuyện gì xảy ra?
Lâm Phàm nhìn Canh Dương Thiên.
- Lão tổ, Trùng Thần dẫn dắt đại quân giáng lâm, công phá Thiên Hà sơn mạch.
- Trùng Thần?
Canh Dương Thiên sững sờ, sau đó nhìn Lâm Phàm hỏi.
- Vậy ngươi...
- Con vừa giết hắn báo thù cho các đồng môn sư huynh đệ rồi.
Lâm Phàm nói ra sự việc, đồng thời hắn cũng suy tư một chuyện, phòng ngự mãi cũng không phải lựa
chọn chính xác nhất, chỉ có chủ động xuất kích mới tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!