Lọc Truyện

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

– Ta không sao, Nhị tỷ cẩn thật một chút, tên này rất cường đại, đã đạt đến Vũ Sư Đại viên mãn, tỷ nhanh tìm người tới hỗ trợ, ta trước ngăn chặn hắn.

– Không được, này làm sao có thể, hắn đã lợi hại như vậy, ngươi như thế nào ngăn cản được hắn.

Dương Nguyệt nghe xong, không cần nghĩ ngợi, vội vàng cự tuyệt.

– Tỷ, tỷ nghe ta nói, ta không có việc gì, chỉ cần ngươi có thể ở trong một khắc đuổi tới mà nói, tuyệt đối không có vấn đề gì.

Dương Lỗi nhìn tỷ tỷ này của mình, nói ra.

Dương Nguyệt nhìn nhìn Dương Thanh, cũng biết thực lực đại quản gia này cường hãn, hơn nữa còn là ma tu, nếu như mình không đi tìm người hỗ trợ, tuyệt đối không có khả năng chiến thắng hắn, thậm chí hai người đều chết, tìm xin giúp đỡ là biện pháp duy nhất. Cũng chỉ trách nơi này cách tiền viện Dương gia quá xa, cho nên đánh nhau kịch liệt như vậy, bên ngoài căn bản nghe không được gì.

– Muốn đi mật báo, không có cửa đâu, lưu lại cho ta, U Minh quỷ trảo.

Lại là một trảo nắm qua hai người, trên trảo tản ra ánh sáng màu lam, thế đi cực kỳ quỷ dị, làm cho người ta cảm thấy trong nội tâm sợ hãi.

– Tam Sát Hợp Nhất, chết đi cho ta!

– Nhất Kiếm Sương Hoa… ngưng.

Phanh phanh.

– PHỐC.

Dương Lỗi cùng Dương Nguyệt đồng thời phun ra một búng máu nước.

– Nhị tỷ, đi mau, ta ngăn trở hắn.

Dương Lỗi đẩy Dương Nguyệt đi, trong mắt lóe lên tinh mang, Trường Đao nơi tay, hét lớn một tiếng:

– Tam Sát Hợp Nhất, chết cho ta.

– Đệ đệ, ngươi kiên trì, nhất định phải kiên trì, ta rất nhanh sẽ trở lại.

Dương Nguyệt dậm chân, chạy vội mà đi.

Nhìn thân ảnh Dương Nguyệt đào tẩu, Dương Thanh không khỏi mắng to:

– Đáng chết, ngươi cái súc sinh này, ta giết ngươi.

Hắn rất rõ ràng, nơi đây cách tiền viện quá xa, cho nên đánh nhau mới không nghe được, khí tức cũng truyền không đi xa như vậy, cho nên mình mới yên tâm sử dụng bí pháp Ma Đạo mà bản thân tu luyện, mà Dương Nguyệt đào tẩu, thân phận của mình tất nhiên bạo lộ, như vậy hắn ở kinh đô Càn Nguyên quốc sẽ không có nơi sống yên ổn, thậm chí bị truy sát không chỗ lẫn trốn.

Hắn là đại quản gia Vương phủ, biết rõ thực lực của Vương phủ mạnh bao nhiêu, hắn giết tam nhi tử của Võ Thánh, cho dù đứa con này phế vật, cũng là máu mủ của Vương gia, bình thường hắn không quan tâm đến, mặc cho người khác khi dễ, nhưng tất cả đều dừng ở một mức giới hạn, cho phép ngươi khi dễ con ta đã là điểm giới hạn, nhưng nếu ngươi dám giết hắn, chưa nói đến máu mủ tình thâm, chỉ nói đến mặt mũi, hung thủ phải chết không thể nghi ngờ, chính vì thế mà khi Dương Thiên nói muốn giết Dương Lỗi, liền bị đại phu nhân quát mắng, bởi vậy trong nội tâm Dương Thanh rất hận, cơ hồ muốn nổ tung.

– U Minh quỷ trảo, Câu Hồn Đoạt Phách.

Dương Lỗi thấy thế không khỏi hoảng hốt, một kích này, Dương Thanh là đánh ra toàn lực, mình tuyệt đối gánh không được, nhưng thực sự trốn không thoát, một kích kia đã tập trung vào mình, như thế chỉ có liều chết đánh cược một lần.

Dương Lỗi ngưng tụ chân khí toàn thân, quán chú đến bên trong Phong Ẩn Đao, kinh mạch toàn thân căng cứng, hai mắt trợn to, trong miệng quát lớn:

– Phong Khởi, Vân Dũng, Vũ Lai. Tam Sát Hợp Nhất, phá cho ta!

– Đinh, Phong Ẩn Đao kích phát Nhất Kích Tất Sát.

– Đinh, chúc mừng người chơi Dương Lỗi đánh chết Dương Thanh, điểm kinh nghiệm EXP +20000, khí công giá trị +200, điểm tích lũy giá trị +100.

– Đinh, chúc mừng người chơi đạt được bí tịch U Minh quỷ trảo.

– Đinh, chúc mừng người chơi thăng cấp.

Trong nội tâm Dương Lỗi vô cùng sảng khoái, rõ ràng xuất hiện Nhất Kích Tất Sát, đây chính là một phần vạn tỷ lệ ah, vận khí của mình thật đúng là tốt, nếu như không phải Nhất Kích Tất Sát này mà nói, mình đã có thể thảm rồi.

Chính mình lại thăng một cấp, bây giờ là Vũ Sư tầng hai rồi, trong nội tâm Dương Lỗi biết rõ đằng sau muốn thăng cấp cần điểm kinh nghiệm EXP càng nhiều, thăng cấp cũng càng khó, như thế không biết khi nào mới có thể đạt tới cấp độ Võ Thánh.

Làm cho Dương Lỗi phiền muộn chính là, Dương Thanh này tốt xấu gì cũng là một cao thủ Vũ Sư Đại viên mãn, trên người vậy mà chỉ tuôn ra một bản U Minh quỷ trảo, những thứ khác không có cái gì, thật sự là mất hứng. Bất quá cũng còn may là không có cái gì.

Dương Thanh vừa chết, còn lại bốn hạ nhân, cũng không cần phải tồn tại, Dương Lỗi lấy Phong Ẩn Đao ra, bốn người gọn gàng biến thành điểm kinh nghiệm EXP.

Bốn người này mặc dù không có cống hiến vũ khí, bí tịch gì, bất quá cũng cống hiến hơn 100 lượng bạc, vừa vặn bổ sung hai túi trống rỗng của hắn.

Thu thập xong hết thảy, Dương Lỗi tự mình ngồi xuống, liền nghe được tiếng bước chân.

– Đệ đệ, đệ đệ, ngươi không sao chứ, ma đầu Dương Thanh kia đâu?

Ngữ khí của Dương Nguyệt thập phần lo lắng, thần thái quan tâm kia, lại để cho trong nội tâm Dương Lỗi ấm áp, mình ở nơi này còn có người quan tâm a.

– Ta không sao, Nhị tỷ, ta không sao, tỷ không cần lo lắng, chỉ là tinh thần lực tiêu hao quá lớn mà thôi.

Kỳ thật sau khi Dương Lỗi thăng cấp, thuộc tính toàn bộ đầy đủ trở lại, bất quá vì che dấu bí mật của mình nên không thể không giả bộ:

– Về phần Dương Thanh kia, mới vừa rồi bị một cao thủ thần bí đuổi đi.

– Tam Thiếu gia, cao thủ thần bí ngươi nói, là cái dạng gì?

Lúc này trung niên nam tử sau lưng Dương Nguyệt lên tiếng nói.

– Thực xin lỗi Triệu hộ viện, ta căn bản chưa kịp nhìn rõ ràng, cao thủ thần bí kia liền đuổi theo Dương Thanh đi ra ngoài.

Dương Lỗi lắc đầu nói ra.

Triệu hộ viện gọi là Triệu Trường Khôn, là hộ vệ Uy Vũ Vương phủ, một thân tu vị đã đạt đến Vũ Vương tầng bảy, một thanh Khai Sơn Đao xuất thần nhập hóa, cảnh giới tuy là Vũ Vương tầng bảy, nhưng thực lực chân chính có thể so với Vũ Vương tầng chín, thậm chí có thể đối chiến cùng Vũ Vương Đại viên mãn.

– Thật sự? Tam Thiếu ngươi xác định?

Triệu Trường Khôn hiển nhiên không tin, đối với Tam Thiếu phế vật trước kia, hôm nay cũng đã đi vào Vũ Sư, lại để cho hắn ghé mắt mà nhìn, thập phần hoài nghi, Tam Thiếu trước mắt này đến cùng có phải thật sự hay không, nếu như có người giả trang mà nói, chuyện kia đã có thể nghiêm trọng rồi.

– Triệu hộ viện, ngươi đây là ý gì, chẳng lẽ đệ đệ của ta có cái gì không đúng sao?

Nghe được Triệu Trường Khôn nói như vậy, Dương Nguyệt bất mãn, tuy trước kia Dương Lỗi không thể tu luyện, nhưng hiện tại không chỉ là có thể tu luyện, hơn nữa tu vị tiến nhanh, cũng không kém so với mình, đây đối với Dương Nguyệt mà nói, là một chuyện tốt, mà Triệu hộ viện này cư nhiên nói như thế, hiển nhiên không đem Dương Lỗi để trong mắt, nàng như thế nào không tức giận.

Hoài nghi mặc dù không sai, nhưng mà không nên nói thẳng ra như vậy, Triệu Trường Khôn hắn còn không có tư cách kia.

 

– Thực xin lỗi, Nhị tiểu thư, ta chẳng qua là lo lắng mà thôi.

– Ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, hắn là đệ đệ của ta, ngươi không cần nói nhiều, vẫn là nhanh đi tra sự tình Dương Thanh kia cho ta.

Dương Nguyệt vung tay lên, không để cho hắn cơ hội nói chuyện.

– Vâng, Nhị tiểu thư.

Triệu Trường Khôn ý vị thâm trường liếc nhìn Dương Lỗi, sau đó quay người rời đi.

– Nhị tỷ, cám ơn ngươi.

Triệu Trường Khôn đi rồi, Dương Lỗi nhìn Dương Nguyệt chân thành nói.

– Đều là người một nhà, còn cám ơn cái gì, đúng rồi, đệ đệ, ngươi là tu luyện như thế nào, như thế nào so với ta còn nhanh hơn? Không phải ngươi không có thể tu luyện sao?

Đối với Dương Lỗi đột biến, Dương Nguyệt cũng là hết sức ngạc nhiên, vốn Dương Lỗi trước kia đích thật là không cách nào tu luyện, thời điểm khảo thí, tư chất căn cốt là không, nhưng hiện tại rõ ràng đạt đến cảnh giới Vũ Sư, căn cốt là không mà nói, là không thể nào tu luyện chân khí.

– Cái này, nói rất dài dòng.

Dương Lỗi vỗ vỗ cái ghế bên người, ra hiệu cho Dương Nguyệt ngồi xuống.

– Vậy thì nói ngắn gọn thôi.

Dương Nguyệt ngồi xuống nói.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, mình phải biên câu chuyện như thế nào mới có thể không có sơ hở.

– Kỳ thật sự tình là như thế này, lần này ta đến Yên Sơn, trong lúc vô tình phát hiện một động phủ cao nhân, tại đó đã nhận được truyền thừa, cho nên mới thoát thai hoán cốt, có tu vị hôm nay.

– Nguyên lai là như vậy, vị tiền bối kia tên gọi là gì?

Dương Nguyệt cảm thấy cái này rất hợp tình hợp lý, cũng chỉ có đạt được những cao nhân kia truyền thừa mới có thể thoát thai hoán cốt, bằng không thì Dương Lỗi tuyệt đối không tu luyện được.

– Đi, chúng ta đi kiểm tra một chút, nhìn xem căn cốt tư chất của ngươi như thế nào.

Lúc này Dương Nguyệt đứng dậy kéo tay Dương Lỗi, hướng phía bên ngoài đi đến.

– Như vậy không tốt, hiện tại thời gian đã trễ rồi?

Dương Lỗi lắc đầu nói.

– Hiện tại đi cũng được mà.

Dương Nguyệt kiên trì nói.

Dương Lỗi bất đắc dĩ, đành phải tùy ý nàng lôi kéo tay của mình, nhưng trong lòng thì rất ấm áp. Rất nhanh hai người liền đi tới diễn võ trường của Uy Vũ Vương phủ, bên trong diễn võ trường, bầy đặt dụng cụ dùng cho khảo thí, loại dụng cụ tính chất đặc biệt này, chỉ cần phóng hai tay lên trên, liền có thể khảo thí ra căn cốt tư chất một người như thế nào.

Dương Lỗi để tay lên dụng cụ, một cỗ hào quang yếu ớt chậm chạp bay lên.

– Thất Thải, lại là Thất Thải.

Dương Nguyệt mở to hai mắt nhìn, phải biết hào quang bảy màu là ý nghĩa toàn bộ thuộc tính, kia chính là Không Minh thân thể trong truyền thuyết.

Một ngôi sao, hai ngôi sao, ba ngôi sao, bốn ngôi sao, Dương Nguyệt kích động vô cùng, bốn ngôi sao ý nghĩa đạt đến căn cốt võ giả bình thường rồi.

Năm ngôi sao.

Lại là Không Minh thân thể ngũ tinh, nhưng mà Dương Nguyệt kích động không thôi, năm ngôi sao có lẽ bình thường, nhưng phải biết trước kia Dương Lỗi là không có căn cốt, không thể tu luyện, nhưng hôm nay căn cốt của Dương Lỗi đạt đến năm tinh, lại rất có thể là Không Minh thân thể trong truyền thuyết.

Không Minh thân thể năm tinh, phía trước tu luyện có lẽ bình thường, nhưng đến hậu kỳ, vậy thì rất lợi hại, Không Minh thân thể hoàn toàn không cần để ý Thiên kiếp, trực tiếp đột phá Võ Thánh, tiến vào cảnh giới Vũ Thần.

– Đệ đệ, thật tốt quá, thật sự là quá tốt, thật sự là quá tốt, cái này phụ thân sẽ rất cao hứng cho mà xem.

Dương Nguyệt cao hứng không thôi, dáng tươi cười kia đủ để cho Bách Hoa thất sắc, nói lại Dương Nguyệt quả thật là một mỹ nữ khuynh thành, làn da trắng như tuyết, mi dài như liễu, hai con ngươi như thu thủy tịnh lệ, làm cho người ta nhìn vào như đắm chìm trong đó, Dương Lỗi nhìn vào mà không khỏi thất thần, hồi lâu sau mới nói.

– Tỷ, chuyện này đừng nói ra được chứ?

– Vì cái gì? Đây là chuyện tốt mà?

Dương Nguyệt khó hiểu, nhìn hắn nói:

– Chẳng lẽ ngươi lo lắng. . .

– Không phải.

Dương Lỗi lắc đầu:

– Một tháng sau là gia tộc khảo hạch, đến lúc đó ta sẽ chứng minh mình, những người đã từng vũ nhục ta, những người đã từng khi dễ ta kia, ta muốn khiêu chiến từng cái, ta muốn dẫm nát bọn hắn dưới chân, để cho bọn hắn thể nghiệm tư vị làm phế vật.

Ngữ khí của Dương Lỗi rất bình tĩnh, Dương Nguyệt cũng lý giải, hơn mười năm, mang một quầng sáng phế vật, mặc kệ người khi dễ, bị người nhục mạ, đó là thống khổ khó chịu cỡ nào, Dương Nguyệt tự hỏi, thay đổi là mình, đó là tuyệt đối kiên trì không nổi, có lẽ đã sớm kết thúc mình rồi.

. . .

Uy Vũ Vương phủ, khu vực chính thất.

– Đại phu nhân, tu vị hắn không kém, đã tiến vào cảnh giới Vũ Sư.

Một lão giả cung kính đứng ở phía trước Đông Phương Thải Ngọc.

– Vũ Sư cảnh giới, điều này sao có thể?

Đông Phương Thải Ngọc lắp bắp kinh hãi, phải biết Dương Lỗi là không hề có căn cốt, tư chất bằng không, một năm trước ngay cả Luyện Khí cũng không trùng kích thành công, ngay cả một nông phu cũng không bằng, lúc này mới qua bao lâu, rõ ràng tiến vào cảnh giới Vũ Sư, tốc độ tu luyện như vậy, vậy cũng quá kinh khủng, dù cho Dương Hữu năm đó cũng xa xa không kịp ah.

– Tốt rồi, ta đã biết, ngươi đi xuống đi.

Đông Phương Thải Ngọc phất phất tay, sau đó lâm vào trầm tư.

Ngày hôm sau, trong tiểu viện Dương Lỗi.

– Tỷ, ngươi như thế nào sớm như vậy đã tới rồi?

Nhìn xem người tới, Dương Lỗi rất là kinh ngạc.

Dương Nguyệt kéo tay của hắn:

– Theo ta đi.

– Chuyện gì vậy tỷ?

Bị Dương Nguyệt túm lên, Dương Lỗi là đầu đầy sương mù hỏi.

– Mẫu thân của ta muốn gặp ngươi.

Thân hình Dương Lỗi dừng lại, Đông Phương Thải Ngọc muốn gặp mình, chẳng lẽ là bởi vì sự tình Dương Thiên, đúng rồi, mình đánh Dương Thiên, làm hắn mất mặt mũi, luôn muốn tìm trở về, không tìm mình gây phiền toái mà nói, đây mới gọi là kỳ quái.

Đi qua mấy cái sân rộng, lúc này đã tới bên trong một gian phòng ốc.

Dương Nguyệt gõ cửa:

– Mẫu thân, ta đã mang đệ đệ tới.

– Tốt, ngươi đi ra ngoài đi, ta cùng hắn một mình tâm sự.

Đông Phương Thải Ngọc phất phất tay, sau đó liếc nhìn Dương Lỗi, chỉ chỉ chỗ ngồi phía trước nói:

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!