Nghe được những lời Sở Vô Minh nói, quả nhiên hắn ta đang muốn lôi kéo mình, trong lòng cười thầm một tiếng, nhưng mặt không chút thay đổi, Tiêu Trần chắp tay thi lễ với hắn, sau đó khẽ nói:
"Điện hạ thật sự rất coi trọng Tiêu mỗ, nhưng Tiêu mỗ bây giờ chỉ là một tiểu võ giả tu vi Thiên Nhân Cảnh, sao có thể giúp điện hạ đạt được đại nghiệp chứ?"
Không đồng ý cũng không từ chối dứt khoát, Tiêu Trần vẫn muốn nghe được điều gì đó từ miệng Sở Vô Minh.
Quả nhiên, khi nghe những lời của Tiêu Trần, Sở Vô Minh nói ra chuyện hắn ta và hai người ca ca của mình đang tranh giành ngôi vị Thái tử.
Nhìn Tiêu Trần, Sở Vô Minh thở dài, nói:
“Tiêu Trần huynh nói đùa rồi, với thực lực của Tiêu Trần huynh thì khó có thể gặp đối thủ trong số những người cùng thế hệ, nếu bổn hoàng tử có thể có được sự giúp đỡ của Tiêu Trần huynh thì cũng không cần phải lo lắng đại nghiệp không thành nữa, bổn hoàng tử cũng không che giấu Tiêu Trần huynh, phụ hoàng từ khi lên ngôi đến nay chưa từng phong Thái tử, bây giờ các hoàng tử từ đầu đến giờ đều đang tranh giành ngôi vị đó, chỉ còn ta và hai ca ca của ta là còn khả năng tiếp tục tranh đoạt."
“Có thể nói, ngôi vị Thái tử chỉ có thể được sinh ra giữa ta và hai ca ca ta, đồng thời, vì tranh giành ngôi vị Thái tử mà quan hệ giữa ba huynh đệ ta càng trở nên căng thẳng, bây giờ là đã gần đến tình trạng không chết không thôi, nên không chỉ bổn hoàng tử, mà hai ca ca ta cũng đang cố gắng lôi kéo các thế lực khác nhau trong Đế Quốc."
“Mà bên cạnh hai ca ca của ta, không biết bọn họ đã dùng phương pháp gì mà thu phục được hai đệ tử cốt cán của Thiên Phong Thánh Tông, tuổi tác của hai người đó hẳn là không chênh lệch bao nhiêu so với Tiêu Trần huynh, tu vi cũng ở đại viên mãn Thiên Nhân Cảnh, nhưng sức chiến đấu của họ cực kỳ kinh người, bổn hoàng tử đã tận mắt nhìn thấy hai người họ lần lượt giết chết hai võ giả Vấn Đạo Cảnh."
“Mà bên cạnh bổn hoàng tử, không có ai là cùng cảnh giới hay cùng tuổi làm đối thủ của họ, nói như vậy Tiêu Trần huynh chắc cũng hiểu được ý của bổn hoàng tử rồi phải không?"
Sở Vô Minh không hề giấu giếm, đồng thời ý tứ trong lời nói của hắn ta cũng rất rõ ràng, mục đích cuối cùng của việc chiêu mộ Tiêu Trần là dùng hắn để chống lại hai đệ tử cốt cán của Thiên Phong Thánh Tông, mặc dù không biết Tiêu Trần có thể chống lại được với hai người đó hay không, nhưng trong tình huống hiện tại, Sở Vô Minh thực sự không có nhiều lựa chọn, chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
Nghe thấy những lời của Sở Vô Minh, Tiêu Trần khẽ gật đầu, nhàn nhạt uống một miếng rượu ngon, sau đó hắn tiếp tục trầm ngâm một lúc rồi mới nói:
"Điện hạ hậu ái, Tiêu Trần không dám nhận, nhưng cho Tiêu Trần hỏi một câu, hiện tại thế lực của điện hạ so với hai vị ca ca như thế nào?"
Những ngưoi duy nhat con co hoi tranh ngoi vị Thai tử là Sở Vô Minh và hai người ca ca của hắn ta, nghe thấy lời này của Tiêu Trần, ban đầu Sở Vô Minh sửng sốt, nhưng sau đó lại lắc đầu cười khổ.
Loi nói của Tiêu Trần that ra là để hiểu rõ hơn tình hình của Vô Nguyệt Đế Quốc, nhưng lọt vào tai Sở Vô Minh lại biến thành Tiêu Trần muốn hỏi lực lượng của chính mình, đồng thời cũng muốn xem liệu Sở Vô Minh có hy vọng chiến thắng so với hai người ca ca của mình hay không, nếu Tiêu Trần chọn giúp Sở Vô Minh, thì Tiêu Trần sẽ cùng hội cùng thuyền với Sở Vô Minh, nếu cuối cùng Sở Vô Minh thất bại thì có thể tưởng tượng ra số phận của Tiêu Trần.
Hiểu lầm ý của Tiêu Trần, tất nhiên, đây cũng là điều Tiêu Trần muốn đạt được, sau nụ cười khổ, Sở Vô Minh im lặng một lúc, cuối cùng vẫn quyết định nói ra sự thật, mặc dù bây giờ Sở Vô Minh có thể lừa dối Tiêu Trần, nhưng sự lừa dối như vậy không thể tồn tại được lâu, cho nên Sở Vô Minh đã chọn nói ra sự thật.
Nhìn Tiêu Trần, Sở Vô Minh cay đắng nói:
“Nói thật, so với hai ca ca của ta, bổn hoàng tử hiện tại đã đi đến cuối con đường, nếu không có bước ngoặt nào khác, e rằng ta cũng sẽ rút lui khỏi cuộc tranh giành vị trí Thái tử này."
Sở Vô Minh nói sự thật về tình hình hiện tại của mình, hắn ta đang ở bên bờ vực của ngõ cụt, chuyện này hoàn toàn không phải là giả, một sự phóng đại nhỏ nhất cũng không có.
So với hai vị ca ca của mình, hai đệ tử cốt cán của Thiên Phong Thánh Tông là một sự yếu thế của Sở Vô Minh, nhưng vẫn chưa phải là lỗ hổng mấu chốt nhất.
So với hai người ca ca của mình, điểm bị động nhất của Sở Vô Minh đó là không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng ở bên người.
Đúng vậy, chính là Đạo Hoàng Cảnh đại năng, toàn bộ Vô Nguyệt Đế Quốc, hiện tại có hai vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng sinh sống, bọn họ đều là xuất thân từ hoàng thất.
Hiện tại hai ca ca của Sở Vô Minh đều nhận được sự hỗ trợ của Đạo Hoàng Cảnh đại năng, duy chỉ có Sở Vô Minh là không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng nào phía sau hậu thuẫn.
Cu như vay, So Vo Minh khong co su hỗ trợ của Đạo Hoang Cảnh đại nang thì rõ ràng có thể coi như là thất bại, bởi vì nhiều thế lực không dám đầu nhập vào Sở Vô Minh, lý do rất đơn giản, bởi vì phía sau Sở Vô Minh không có sự hỗ trợ của Đạo Hoàng Cảnh đại năng.
Một hoàng tử không có sự ủng hộ của Đạo Hoàng Cảnh đại năng mà muốn đứng ra tranh giành vị trí Thái tử thì rõ ràng là không thể, mà các thế lực lớn đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức đầu quân vào một hoàng tử không có hy vọng chiến thắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!