Tiêu Trần nhàn nhạt nói ra, thanh âm vừa dứt, Ngô Đức như là bị dọa choáng váng, thật lâu vẫn không trả lời. Thấy thế, Sở Vô Minh bên cạnh lạnh lùng quát lên:
"Không nghe thấy Tiêu Trần huynh nói sao?"
Bị Sở Vô Minh quát như thế, Ngô Đức mới vội vàng gật đầu trả lời:
"Vâng vâng, tiểu nhân hiểu."
Căn bản cung khong nghĩ đen Sở Vo Minh lại co thể se xem trọng Tiêu Trần như vậy, lúc này Ngô Đức đâu còn một chút ý niệm báo thù nào, lòng tràn đầy sợ hãi trả lời. Thấy thế, Tiêu Trần cũng không nói gì nữa, xoay người hướng Sở Vô Minh chắp tay nói:
“Không làm phiền điện hạ nữa, hôm nay nhận được ưu ái của điện hạ, Tiêu Trần vô cùng kinh hỉ, sắc trời đã tối, lại không quấy rầy điện hạ thanh tu nữa."
“Tiêu Trần huynh ra về cẩn thận, ta đã sai người chuẩn bị xong xe ngựa đưa Tiêu huynh trở về thành, vậy ta không không tiễn nữa."
Sở Vô Minh trả lời.
"Đa tạ điện hạ."
Cùng Sở Vô Minh cao biệt, sau đo Tiêu Trần mang theo ba người Cố Tu rời khỏi đình Huyễn Nguyệt, ngồi lên xe ngựa Sở Vô Minh đã chuẩn bị, lên đường đi về phía thành Nguyệt Tích.
Cung khong lo lang Ngo Duc co the lừa gạt mình hay không, chỉ cần có Ngô Vận, Ngô Đức khẳng định không dám giở trò. Nàng ta cũng là một nữ nhân thông minh, biết đây là cơ hội duy nhất Tiêu Trần cho Ngô Đức để sống sót. Vì lẽ đó, không chỉ có Ngô Đức, Ngô Vận cũng sẽ đích thân tới cửa, thăm hỏi những người đã từng bị Ngô Đức làm hại, cố gắng tranh thủ sự tha thứ của bọn họ, đồng thời cũng sẽ đền bù cực kỳ phong phú cho bọn họ.
Giết Ngô Đức hay không đối với Tiêu Trần mà nói cũng không có chút ảnh hưởng nào, cũng không sợ sau này Ngô Đức có thể trả thù hay không. Không nói đến hắn ta không có năng lực này, chỉ nhìn một cách đơn thuần dáng vẻ vừa rồi của Ngô Đức, cũng biết hắn ta đã không có can đảm sẽ trả thù mình.
Đợi đến luc Tiêu Trần roi đi, Ngô Đức mới một mình roi khỏi đình Huyễn Nguyệt, cùng lúc đó, đứng ở trên sân thượng lầu các, Sở Vô Minh nhìn ngôi sao trên bầu trời, Ngô Vận bên cạnh ôn nhu nói:
"Điện hạ cảm thay Tieu Trần nay nhu thế nao ? Điện hạ có phải hay không vẫn đang tìm người phò tá?"
“Mặc dù không tiếp xúc nhiều lắm, nhưng ta nhìn ra được Tiêu Trần này cũng không phải là vật trong ao, nếu có thể được người này tương trợ, ta có thể còn chống đỡ được một thời gian, tìm kiếm những phương pháp đối phó khác. Chẳng qua cái này cũng chỉ là trị được ngọn không trị tận gốc, không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng ủng hộ, trước sau ta vẫn thua kém hơn hai vị huynh trưởng, ai ... "
Nói xong lời cuối cùng, Sở Vô Minh khẽ thở dài một cái, Đạo Hoàng Cảnh đại năng, cái này giống như là một cây kim được dũa thật sắc đâm vào trong lòng Sở Vô Minh. Không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng, tất cả chẳng qua chỉ là hoa trong gương trăng trong nước mà thôi.
Trong mắt có chút bất đắc dĩ cùng không cam lòng, thấy thế, Ngô Vận bên cạnh mở miệng an ủi nói:
“Điện hạ không cần như thế, với tài năng thao lược của điện hạ, cho dù không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng ủng hộ, nô gia cũng tin tưởng điện hạ chắc chắn có thể quang vinh bước lên tôn vị Thái tử."
"Ngươi không hiểu, không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng ủng hộ, tất cả những việc ta làm đều như xây lâu đài trên cát, nói không chừng đến lúc sẽ ầm ầm sụp đổ, thôi, không nói những thứ này, ngày mai ta muốn đích thân tiến đến Thiên Thần Cư, có lẽ ta sẽ ở lại thành Nguyệt Tích thêm mấy ngày. Mấy ngày này ngươi nhanh chóng mang theo đệ đệ ngươi hoàn thành yêu cầu của Tiêu Trần huynh, bằng không nếu như Tiêu Trần huynh muốn giết đệ đệ ngươi, ta cũng sẽ không ngăn cản, điểm này ngươi có thể hiểu chứ?"
Hiển nhiên là không muốn lại nghĩ tới mấy chuyện phiền não này, Sở Vô Minh nói sang chuyện khác, dứt lời, lập tức xoay người đi vào trong lầu các.
Nhìn bóng lưng Sở Vô Minh, Ngô Vận cung kính hành lễ nói:
"Xin điện hạ yên tâm, nô gia biết nên làm như thế nào."
Sở Vô Minh đã quyết định ngày mai sẽ tự mình đi Thiên Thần Cư, cùng lúc đó, đám người Tiêu Trần cung bình an quay trở về thành Nguyệt Tích. Đến bên ngoài Thiên Thần Cư, nhóm bốn người Tiêu Trần xuống xe ngựa đi vào bên trong. Vừa đi, Cố Tu bên cạnh còn nhỏ giọng hỏi
“Công tử, Sở Vô Minh bồi thường gì cho ngươi vậy?"
Lúc nãy ở trên xe ngựa của Sở Vô Minh, xa phu điều khiển cũng là người của Sở Vô Minh. Vì thế Cố Tu vẫn không tiện hỏi nhiều, lúc này cũng không có người ngoài, Cố Tu đương nhiên không nhịn được tò mò hỏi.
Nghe lời này của Cố Tu, Tiêu Trần khẽ mỉm cười nói:
"Ngươi khoan hãy nói, Sở Vô Minh này thật không tệ, đúng là cho ta một ít thứ tốt, giá trị hoàn toàn ngang với ba mươi Huyễn Nguyệt Quả."
Lúc trước trong khi nói chuyện với nhau, Sở Vô Minh lại cho Tiêu Trần một nạp giới, ở trong nạp giới chứa rất nhiều đan dược và phù triện, mà những phù triện và đan dược này, có rất nhiều cái Thiên Thần lục địa cũng chưa bao giờ có. Đồng thời phẩm cấp cũng đều không thấp, đều là đạt tới Thiên cấp.
Trong đó, phù triện hầu như đều là dùng để bảo vệ tính mạng, có phù triện phòng ngự, có phù triện tốc độ, mà đan dược đều có lợi đối với tu luyện. Có thể nói giá trị của nạp giới này tuyệt đối không thấp, mà như vậy, cũng đủ để nhìn ra Sở Vô Minh coi trọng Tiêu Trần như thế nào.
Nghe Tiêu Trần trả lời, Cố Tu lúc này mới hài lòng cười, như vậy, lần này đi Huyễn Nguyệt đại hội một chuyến, vừa rồi cũng coi như là một cuộc làm ăn có lời đi.
Một đường đi vào sân Thiên Thần Cư, Tiêu Trần nói với ba người Cố Tu:
“Ta phải đi gặp Thiên thúc trước, có việc cần bàn bạc, trên đường vất vả, ba vị tiền bối cũng nên nghỉ ngơi đi."
Còn có chuyện muốn cùng Phần Thiên Chúa Tể bàn bạc, nghe lời này, ba người Cố Tu rất tự giác gật đầu đáp ứng, ngay sau đó Tiêu Trần chính là tự mình đi tới chủ viện.
Nhẹ nhàng gõ cửa phòng của Phần Thiên Chúa Tể, rất nhanh, bên trong gian phòng truyền ra giọng nói của Phần Thiên Chúa Tể:
"Là Trần Nhi sao, vào đi."
Nghe lời này, lúc này Tiêu Trần mới đẩy cửa đi vào, ở trong phòng ngồi xuống. Đầu tiên là nói so lược sự việc xảy ra trong Huyễn Nguyệt đại hội với Phần Thiên Chúa Tể, sau đó lại đưa hai nạp giới kia cho Phần Thiên Chúa Tể.
Nhận lấy hai nạp giới Tiêu Trần đưa tới, Phần Thiên Chúa Tể mỉm cười nói:
"Ngươi nói là Tam hoàng tử Vô Nguyệt Đế Quốc muốn chiêu mộ ngươi, giúp hắn tranh đoạt tôn vị Thái tử?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!