Lọc Truyện

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Đông đảo đại thần cảm thấy hết sức bất đắc dĩ, nhưng đối mặt với ánh mắt ra hiệu của Sở Vô Song và Sở Vô Khuyết, bọn hắn lại không thể làm như không thấy. Cuối cùng, chúng đại thần cũng chỉ có thể kiên trì đứng ra nói:

"Chúng thần khẩn cầu bệ hạ hãy suy nghĩ lại."

Những đại thần lúc đầu còn hung hăng chửi bới Tiêu Trần, lúc này lại đồng loạt đứng ra xin tha cho chính người bọn hắn vừa buộc tội, sự việc chuyển biến thật quá đột ngột, thế cho nên ngay cả Sở Mục cũng không kịp phản ứng lại.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sở Vô Minh đứng ra xin tha cho Tiêu Trần thì còn có thể hiểu được, nhưng hai người Sở Vô Song và Sở Vô Khuyết cũng ra mặt cầu xin lại là chuyện khiến Sở Mục không thể ngờ tới.

Đối mặt với bước ngoặt bất ngờ này, ngay cả bốn gã cường giả Đạo Tôn Cảnh siêu cấp phụ trách trông coi Tiêu Trần cũng phải sững sờ tại chỗ, bọn hắn không biết nên làm như thế nào. Đến lúc này đã có ba vị hoàng tử, cùng với gần bốn mươi văn võ đại thần đứng ra cầu xin cho Tiêu Trần, điều này đã đủ để Sở Mục phải thay đổi quyết định rồi.

Nhìn đám người phía dưới, một hồi lâu Sở Mục không nói gì, hướng phát triển của chuyện này thật sự quá kỳ quặc. Từ trước tới này, ba huynh đệ Sở Vô Minh đều như nước với lửa, lúc này lại ồng thời mở miệng xin tha cho Tiêu Trần.

Trong mắt ông ta thoáng lóe lên sự âm ngoan, đối mặt với nhiều người như vậy, Sở Mục cũng rất khó có thể giữ nguyên quyết định của mình. Trong lúc Sở Mục còn đang rối rắm, đột nhiên có một luồng khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống ngay bên ngoài Vũ Hòa Cung.

Cảm giác được cỗ khí tức này, Sở Mục lập tức sầm mặt. Ông ta đã đoán được người tới là ai, không phải Phần Thiên Chúa Tể thì còn ai vào đây.

Thân hình xuất hiện trên bầu trời ngay giữa hoàng cung. Cùng lúc đó, hai người Sở Thanh Sơn và Sở Mộ Bạch cũng đã nhanh chóng xông lên ngăn cản lối đi của Phần Thiên Chúa Tể. Thật ra hai người bọ hắn vẫn luôn chú ý tình huống ở bên ngoài Vũ Hòa Cung, vậy nên ngay khi Phần Thiên Chúa Tể vừa mới hiện thân, hai người Sở Thanh Sơn cũng lập tức xuất hiện.

"Phần Thiên đạo hữu, ngươi ... " Bọn hắn và Sở Mục đã thương lượng trước với nhau. Theo kế hoạch, hai người Sở Thanh Sơn se ngăn không cho Phần Thiên Chúa Tể nhúng tay vào chuyện lần này. Nhưng khi vừa nhìn thấy Phần Thiên Chúa Tể, sắc mặt Sở Thanh Sơn lập tức trở nên ngưng trọng.

Vì sao khi đối mặt với Phần Thiên Chúa Tể, Sở Thanh Sơn lại như vậy? Rất đơn giản, bởi vì Phần Thiên Chúa Tể đã đột phá. Trước đó, tu vi của Phần Thiên Chúa Tể chỉ mới chạm đến tầng thứ Đạo Hoàng Cảnh tiểu viên mãn, nhưng hiện tại, rõ ràng Phần Thiên Chúa Tể đã đạt tới đại viên mãn. Mà có thể thuận lợi hoàn thành đột phá như thế, khẳng định là những tài nguyên tu luyện hắn thu hoạch được tại Đế Đô có tác dụng vô cùng quan trọng.

Dưới sự giúp sức của một lượng tài nguyên khổng lồ chưa từng thấy, cuối cùng Phần Thiên Chúa Tể cũng đã hoàn thành đột phá. Đừng nghĩ ông ta chỉ mới đột phá một cảnh giới nhỏ mà coi thường, mức độ khó khăn của việc này hoàn toàn không nhỏ như vậy. Đã đến cảnh giới như Đạo Hoàng Cảnh, cho dù một chút tiến bộ nho nhỏ thôi cũng giống như bước thêm trăm bước rồi.

Từ trước đến giờ, trong số các vị chúa tể của Thiên Thần lục địa, cũng chỉ có Cửu Tiêu Chua Tể và Đan Vân Chúa Tể là đạt tới Đạo Hoàng Cảnh đại viên mãn, những chua te khác gần như đều dừng lại ở đại thành hoặc là tiểu viên mãn. Thế nhưng bây giờ, mới tiến vào Thiên Hà lục địa có mấy tháng ngắn ngủi mà Phần Thiên Chúa Tể đã đột phá thành công, như vậy cũng có thể thấy được hoàn cảnh tu luyện của Thiên Hà lục địa thật sự tốt hơn rất nhiều so với Thiên Thần lục địa.

Tu vi đột phá giúp thực lực của Phần Thiên Chúa Tể tăng mạnh, đồng nghĩa với việc vào lần thứ hai khi hai người Sở Thanh Sơn và Sở Mộ Bạch phải đối mặt với Phần Thiên Chúa Tể, bọn hắn không thể ung dung như trước được nữa.

Sở Thanh Sơn có tu vi Đạo Hoàng Cảnh đại viên mãn, còn Sở Mộ Bạch là Đạo Hoàng Cảnh tiểu viên mãn. Nếu là lúc trước thì khi hai người liên thủ còn có thể bắt được Phần Thiên Chúa Tể, nhưng hiện tại Phần Thiên Chúa Tể đã đột phá đến Đạo Hoàng Cảnh đại viên man, vậy thì hai người muốn bắt Phần Thiên Chúa Tể liền có vẻ không quá thực tế.

ưong nhiên, như the cung không có nghĩa hai ngưoi So Thanh Sơn có hợp lại cung không thể đánh thắng Phần Thiên Chua Te. Nếu hai người Sở Thanh Sơn liên thủ, bọn hắn tuyệt đối vẫn có thể áp chế Phần Thiên Chúa Tể. Tuy nhiên muốn giết chết hoặc là trấn áp đối phương thì rất khó, Phần Thiên Chúa Tể hoàn toàn có thể thoát khỏi vòng vây của hai người bọn hắn một cách an toàn.

Thấy hai người Sở Thanh Sơn xông lên ngăn cản, sắc mặt Phần Thiên Chúa Tể hơi trầm xuống: "Thế nào, các ngươi muốn ngăn cản ta sao?"

"Phần Thiên đạo hữu, quốc có quốc pháp gia có gia quy, Tiêu Trần dám giết Ngũ hoàng tử ngay trước mặt mọi người là sự thật không thể chối cãi." Biết Phần Thiên Chúa Tể muốn tới để cứu Tiêu Trần, Sở Thanh Sơn bình tĩnh nói.

Tu vi của Phần Thiên Chúa Tể đã đột phá, hai người Sở Thanh Sơn cũng phải kiêng dè đối phương hơn trước nhiều, cho nên nếu có thể không phải động thủ, hiển nhiên hai người cũng không muốn động thủ với Phần Thiên Chúa Tể.

Nghe Sở Thanh Sơn nói vậy, Phần Thiên Chúa Tể hừ lạnh một tiếng nói: "Ta chỉ nói một lần, tránh ra cho ta. Nếu hôm nay Trần Nhi thiếu một sợi tóc, lão phu sẽ khiến toàn bộ Vô Nguyệt Đế Quốc chôn cùng."

Giọng điệu của Phần Thiên Chúa Tể vô cùng quyết liệt. Nghe Phần Thiên Chua Te nói lời này, sắc mặt hai người Sở Thanh Sơn hơi trầm xuống. Tuy nhiên trong lòng bọn hắn cũng hết sức rõ ràng, Phần Thiên Chúa Tể không hề nói quá. Bằng thực lực hiện giờ của Phần Thiên Chúa Tể, cho dù ông ta không phải là đối thủ của hai người Sở Thanh Sơn, nhưng muốn đối phó với những người khác của Vô Nguyệt Đế Quốc thì chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Mà hai người Sở Thanh Sơn cũng không có khả năng bảo vệ được toàn bộ Vô Nguyệt Đế Quốc. Đã như vậy, ai có thể ngăn cản Phần Thiên Chúa Tể trả thù đây?

Thật không ngờ Phần Thiên Chúa Tể lại đột phá vào lúc này, ba người đứng đối lập nhau. Đúng lúc này, Sở Mục trong Vũ Hòa Cung cũng đã đưa ra quyết định.

Bên trong có văn võ bá quan liên tiếp xin tha, bên ngoai có Phần Thiên Chúa Tể, một tồn tại không cách nào xem nhẹ lại khiến người ta vô cùng kiêng ky, cuối cùng Sở Mục cũng chỉ có thể tuyên bố Tiêu Trần vô tội.

Sau khi tuyên bố Tiêu Trần vô tội, Sở Mục cũng không ở lại lâu mà trực tiếp đứng dậy rời đi. Chuyện xảy ra hôm nay hoàn toàn vượt qua dự liệu của Sở Mục, có thể nói là đánh ông ta trở tay không kịp.

Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!