Lọc Truyện

Mật Ngọt Chính Là Em - Tiêu Yến

Tuyên Lộ bây giờ cảm thấy cô cùng chán ghét anh, khuôn mặt lạnh tanh giọng nói băng lãnh, những vẻ nhút nhát mỏng manh trước kia cũng không còn, giọng điệu có chút lớn tiếng:"Rốt cuộc là anh muốn gì ở tôi?!!"

Ngô Hi Trạch vốn còn chẳng biết bản thân mình muốn gì.

Cô bỗng dưng cười lạnh:"À, chắc là vợ anh mang thai không thể giải quyết nhu cầu cho anh nên anh mới luôn tìm đến tôi?"

Anh khẽ cau mày nhìn cô một cách vô cùng khó hiểu:"Vợ nào?"

Tuyên Lộ suýt thì quên mất bản thân mình còn chưa kí vào bản ly hôn, thốt lên:"Ồ tôi quên mất, anh đứng đây chờ tôi lấy đơn ly hôn rồi mau về rước cô ấy về nhà đi"

Ngô Hi Trạch mất kiên nhẫn nhấn cô vào tường nói một cách khó chịu:"Cô nói nhăng nói cuội gì đó. Tôi có con? Nếu có thì người mang thai là cô đó Tuyên Lộ!!"

Tuyên Lộ thoáng chột dạ, sự hung hăng vừa ban nãy như đang tan dần ra, ngước đầu nhỏ giọng hỏi:"Cái cô gái mang thai lần trước ở bệnh viện..."

Anh như nghe được truyện cười nói:"Cô bị ngốc à, tôi nói tôi là ba của đứa bé lúc nào?"

Cô ngây ngốc nói:"Vậy cô ấy gửi giấy siêu âm cho anh làm cái gì?"

Ngô Hi Trạch sầm mặt xuống:"Cô dám xem trộm điện thoại tôi?"

Bị vạch trần, Tuyên Lộ cố đánh trống lảng:"Trả lời đi"

Anh thở dài ôm cô vào lòng, vô cùng kiên nhẫn giải thích:"Cô ấy là bạn thân tôi, gửi qua khoe một chút thì đã làm sao?"

Ngô Hi Trạch giữ lấy vai Tuyên Lộ kéo ra, nhìn thẳng vào mặt cô chất vấn:"Không phải vì chuyện này mà cô mới rời đi đó chứ?"

Tuyên Lộ cười trừ đập đầu vào ngực anh:"Không thì anh nghĩ là vì sao"

"Tôi đã tin lời cô nói mình không có tình cảm với tôi..Tuyên Lộ, bây giờ rõ rồi, tôi hỏi lại cô một lần nữa, cô có hay không?.."

Chưa đợi cô gái kịp suy nghĩ anh đã ép chặt cô vào trong lòng đến không một khẽ hở, như thể sợ cô gái một lần nữa rời khỏi anh, giọng điệu vô cùng nỉ non:"Còn tôi thì có"

Tuyên Lộ như sét đánh ngang tai, vô cùng giật mình, lại nghe anh thành khẩn nói:"Tôi đã không hề biết cho đến khi cô rời đi, tôi luôn không kiềm chế được mà muốn đến ngắm nhìn cô. Tuyên Lộ, thật ngại khi phải nói lời này, xin lỗi vì những chuyện mà tôi đã từng làm"

Cô gái đơ người mất một lúc lâu, cuối cùng cũng vươn tay đặt sau lưng anh nói:"Những chuyện anh đã từng làm? Đưa tiền cho ba và anh tôi? An ủi tôi lúc bị người nhà bệnh nhân bạo hành? Khiến bà ta phải cúi đầu xin lỗi tôi trước nhiều người hay..đơn giản là thưởng cho tôi rất nhiều vết tích ở trên cổ ấy?"

Ngô Hi Trạch nghe một loạt thì bật cười, đỡ lấy gáy cô cúi đầu hôn xuống, chỉ mới rời khỏi nó chẳng bao lâu, vậy mà anh lại tha thiết hương vị đôi môi đó đến vậy.

Cửa nhà bật mở, anh hôn cô gái đến tận phòng ngủ cả hai đổ ập xuống giường, Tuyên Lộ khẽ rên lên một tiếng:"a"

Cô đánh vào ngực anh trách:"Giường ở đây không giống nhà anh đâu"

Anh vươn tay vuốt lấy đầu cô, ôn nhu nói:"Đau không?"

Bất chợt dịu dàng như vậy khiến Tuyên Lộ có chút không quen, bỗng chốc cảm thấy ngại ngùng mà đỏ mặt lên, không dám nhìn mặt anh mà quay đi chỗ khác, môi nhỏ chu lên:"Không đau"

Mà hành động này càng làm anh cảm thấy dục vọng dâng lên, yết hầu khẽ trượt lên xuống, anh nhẹ nhàng cởi quần áo của cô ra.

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!