Hoắc Thủy Nhi xấu hổ nhìn hai cô gái thay đổi sắc mặt, Cổ Đoàn Thuần lại cứ mãi ôm cô, giống như đang công khai chủ quyền: “Lúc nãy vợ của tôi đang giận dỗi tôi, xin lỗi.
Nói xong, không thèm nhìn sắc mặt của hai cô gái kia, ôm Hoắc Thủy Nhi rời đi.
Nhưng chỉ có Hoắc Thủy Nhi biết, bàn tay đặt trên vai đang ôm chặt lấy cô kia còn mang theo một chút tức giận.
Mãi đến khi đi xa, Cố Đoàn Thuần vẫn chưa buông Hoắc Thủy Nhi ra.
Cô thật sự không thể chịu đựng được việc bị Cố Đoàn Thuần ôm ấp trước công chúng thế này, hơi khó chịu thoát khỏi cánh tay của Cố Đoàn Thuần, có chút chột dạ nói: "Cố Đoàn Thuần, chuyện khi nãy...
“Chơi đủ chưa?”
Hoắc Thủy Nhi nghẹn họng, không dám nhìn thẳng vào hai mắt Cố Đoàn Thuần.
Thật ra Hoắc Thủy Nhi cũng không phải là loại người thích quậy phá nghịch ngợm, nhưng ở bên cạnh Cố Đoàn Thuần, nhìn thấy anh nghiêm túc như thế, không hiểu sao lại cứ muốn đùa...
Có lẽ là muốn nhìn xem anh làm ra những việc trái ngược sẽ đáng yêu đến mức nào.
“Đủ rồi. Hoắc Thủy Nhi nói.
Cố Đoàn Thuần nhìn vẻ mặt cô, trông giống như một con thỏ đang hoảng sợ, trong lòng mềm nhũn, trong đám đông, Cổ Đoàn Thuần duỗi tay xoa đầu Hoắc Thủy Nhi nói: “Nếu em muốn chơi đóng vai thì chúng ta về nhà chơi.
Lúc nãy Cố Đoàn Thuần rõ ràng nghe được hai cô gái kia nói: “Không phải người đó nói là họ là anh em trai sao?”
Anh mới vỡ lẽ, thì ra là tác phẩm của Hoắc Thủy Nhi.
Hoắc Thủy Nhi lập tức đỏ mặt, đóng vai gì chứ? Tại sao khi Cố Đoàn Thuần nói ra lại có vẻ mờ ám như thế nhỉ?
Hoắc Thủy Nhi bụm mặt, ậm ừ nói: “Cố Đoàn Thuần, anh đừng nói nữa, chúng ta đi xem phim đi!”
Cố Đoàn Thuần nhìn bóng lưng bỏ chạy của cô, cũng chỉ cười khẽ.
Cô gái này giống hệt như mặt trời nhỏ luôn tỏa ra sức nóng, làm người khác thoải mái.
Anh nghĩ, đây là cảm giác yêu sao?
Hoắc Thủy Nhi lựa chọn phim, là một bộ phim hài, khá nổi tiếng. Cô mua vé, thuận tiện mua thêm hai cốc Coca và một hộp bắp rang bơ, Cố Đoàn Thuần tự nhiên nhận lấy, hai người mò mẫm trong bóng tối đi vào phòng chiếu.
Mới vừa ngồi xuống, Cố Đoàn Thuần lập tức đưa Coca cho Hoắc Thủy Nhi, Hoắc Thủy Nhi tự nhiên nhận lấy: “Anh không uống sao?"
Cô chỉ cái ly của Cố Đoàn Thuần.
"Ừ."
Chỉ chốc lát sau điện ảnh đã mở màn, Hoắc Thủy Nhi cười ngã nghiêng, cô đang tập trung xm phim điện ảnh, không hề để ý đến có một ánh mắt nóng bỏng luôn nhìn chằm chằm vào cô. Đó là Cố Đoàn Thuần.
Trong căn phòng tối đen, tiếng cười giòn tan của cô làm người ta nhịn không được muốn dừng thời gian lại giây phút này.
Tốt đẹp, sạch sẽ, thuần khiết...
Giờ phút này, Cố Đoàn Thuần nghĩ đến rất nhiều từ ngữ để miêu tả Hoắc Thủy Nhi, Hoắc Thủy Nhi duỗi tay muốn lấy bắp rang ăn, lại vô tình sờ trúng tay của Cố Đoàn Thuần.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!