"Tử Vô Tẫn!"
Nghe thấy câu nói đầy chế nhạo kia, Ngũ Hành Thạch Thương ngẩn ra, nét mặt đầy bất ngờ.
"Ngươi là kẻ dẫn bọn chúng vào đây sao?"
Thạch Thương bỗng nhiên quát Mục Vỹ.
Mình?
Mục Vỹ chẳng hiểu vì sao mình bị y mắng.
Nhưng hành động này của Thạch Thương làm hắn quá thất vọng.
Hắn vừa cứu mạng Thạch Thương đây thôi, mà thậm chí hắn còn chưa tính toán chuyện y giết Phong Động Thiên nữa là đằng khác.
Vậy mà bây giờ y vừa thấy Tử Vô Tẫn là đùn đẩy mọi trách nhiệm cho hắn ngay.
"Mục Vỹ, cảm ơn ngươi nhé, tự nhiên ngươi bắt gặp Thạch Thương, nhân tiện bắt hết hai ngươi luôn!", giữa lúc đó, một chất giọng vang như sấm rền cất lên.
Thạch Phong cùng với các võ giả thuộc tiểu thế giới Lôi Đình cũng có mặt tại đây.
Tiếng xé gió soạt soạt soạt vang lên liên hồi, Song Thư Vũ và Trí Nhạc cũng đã tới nơi.
Chẳng mấy chốc đã có hàng trăm người tụ tập trên sa mạc.
Võ giả của bốn tiểu thế giới bao vây người của tiểu thế giới Ngũ Hành.
Thấy cảnh này, Thạch Thương chỉ muốn xẻ thịt Mục Vỹ cho bõ tức.
"Mục Vỹ, không thể tin được ngươi bắt tay với người ngoài chống lại bọn ta!"
"Không, không phải!"
Y nhìn Mục Vỹ bằng đôi mắt sắc lạnh, lạnh lùng nói: "Ngươi không phải người của tiểu thế giới Ngũ Hành. Nói đi, rốt cuộc ngươi đến từ đâu?"
"Chắc chắn ngươi là gián điệp của bốn tiểu thế giới này. Tiểu thế giới Tử Viêm? Tiểu thế giới Lôi Đình? Hay là tiểu thế giới Thái Cực?"
Từ nãy đến giờ Thạch Thương cứ đứng đó làu bàu một thôi một hồi, trông y cực kỳ bực bội.
Mục Vỹ chẳng thèm để ý tới Thạch Thương.
"Quy Nhất, thế này là sao?"
"Ta đoán là con lừa trọc kia động tay chân gì trên người ngươi rồi!", Quy Nhất trả lời.
Động tay chân?
Vừa nãy Trí Nhạc thi triển ảo thuật có khả năng gây mất nhận thức. Ảo thuật!
Mục Vỹ ngớ ra, quan sát toàn thân. Đúng như dự đoán, hắn phát hiện ánh vàng bé tí ở phần tóc sau đầu.
Nhìn kĩ lại sẽ thấy ánh vàng kia lấp lánh như bột vàng rắc chồng lên nhau.
Là thứ này!
Trong mắt Mục Vỹ hiện lên nét cười lạnh lùng.
Chẳng biết con lừa trọc này bày trò với hắn khi nào, tài thật.
"Mục Vỹ, giờ ngươi không còn đường nào để trốn thoát đâu, giao hết bảo bối ngũ hành và những võ kỹ ngươi thi triển ra đây, bọn ta sẽ cho ngươi chết trong thanh thản".
Tử Vô Tẫn nhìn Mục Vỹ bằng ánh mắt đầy tham lam.
"Ngu xuẩn!"
"Ngươi mới nói cái gì đấy?"
"Ta nói ngươi ngu xuẩn!", Mục Vỹ trào phúng: "Ta mà ngốc nghếch đến nổi tin ngươi thì đã chết không biết bao nhiêu lần trên đường tu luyện võ đạo rồi".
"Chứ ngươi nghĩ mình bây giơ thông minh lắm à?"
Tử Vô Tẫn nắm chặt hai tay, hừ lạnh: "Hôm nay cả ngươi lẫn người của Ngũ Hành Thiên Phủ đều phải chết, không chừa một mống!"
"Khoan đã!"
Đúng lúc này, Ngũ Hành Thạch Thương bất chợt lên tiếng.
"Người có thù oán với các ngươi là Mục Vỹ cơ mà! Tuy đúng là Mục Vỹ đại diện cho tiểu thế giới Ngũ Hành nhưng người này là người của Hỏa Hành Sơn, vốn chẳng liên quan gì với Ngũ Hành Thiên Phủ bọn ta, các ngươi muốn giết thì giết hắn thôi!"
Thạch Thương vội vàng nói: "Hiện tại ta đang có hai trăm bảy mươi lăm điểm, các ngươi muốn thì ta sẽ cho hết".
"Thạch Thương!"
Dáng vẻ này của y làm Mục Vỹ ngỡ ngàng.
Hắn đâu ngờ vào thời điểm mấu chốt Thạch Thương sẽ trở nên thế này.
Lúc nãy giành giết Phong Động Thiên, Ngũ Hành Thạch Thương đâu có tỏ thái độ như thế này với hắn đâu.
"Mục Vỹ, ngươi tự rước phiền toái vào người thì tự mà đi giải quyết, đừng kéo người của Ngũ Hành Thiên Phủ ta xuống nước!"
Thạch Thương nhìn Mục Vỹ bằng đôi mắt đầy châm chọc.
"Được lắm!"
Nghe thấy những lời này, Mục Vỹ chợt bật cười.
"Được gì cơ?"
Nụ cười lạ lùng của hắn làm Thạch Thương rợn cả sống lưng.
"Bốn vị, ta bằng lòng nhường tất cả điểm số của mình cho bốn vị, còn Mục Vỹ ra sao thì Ngũ Hành Thiên Phủ ta nhất quyết không nhúng tay".
"Tốt lắm!"
Tử Vô Tẫn phá lên cười sằng sặc: "Hai trăm bảy mươi lăm điểm không ít đâu!"
"Cảm ơn!"
Thạch Thương chắp tay lại rồi vung tay, điểm số của y lập tức chuyển sang cho Tử Vô Tẫn.
Gã giơ tay thu toàn bộ số điểm vào túi, sau đó chia ra ba phần rồi đưa cho Lôi Phong và hai người còn lại.
Thạch Thương thấy vậy bèn muốn đưa mấy chục người Ngũ Hành Thiên Phủ tập trung tại đây rời đi.
Nhưng các võ giả bốn tiểu thế giới đang bao vây họ hoàn toàn không có ý định tránh ra.
"Tử Vô Tẫn, ngươi có ý gì?"
"Thạch Thương, hình như ngươi giao sót điểm rồi kìa".
"Sao cơ?"
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!