Lọc Truyện

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính (Bản Chuẩn - Mới)

"Tôi thấy bọn họ trốn kỹ đấy. Anh phát hiện ra bọn tôi bằng cách nào vậy?”, Lâm Chính nói bằng vẻ vô cảm.

“Rất đơn giản, nếu chỉ dựa vào người của Thiên Thược Tông thì không thể nào có thể mở được mật thất. Lúc mới bước vào tôi phát hiện ra, cánh cửa bằng đồng xanh này nặng vô cùng, bọn họ bị tôi truy sát, sao có thế mở nó ra nhanh như thế được. Vì vậy chắc chắn là đã có người vào đây trước rồi”, Thái Thương Long cười thản nhiên. Anh ta nhìn Lâm Chính với vẻ khó hiểu. Anh ta phát hiện đã từng gặp người này ở đâu đó nhưng nhất thời không nhớ ra.

“Quả không hổ danh là thiên kiêu top 3, khả năng quan sát quả nhiên kinh người”, Lâm Chính gật đầu.

“Không cần phải khen ngợi tôi. Bởi vì lát nữa thôi các người cũng sẽ đi bầu bạn với người của Thiên Thược Tông. Tôi đã nói trước đó rồi, ai dám bước vào thì tôi sẽ giết kẻ đó. Các người khinh thường tôi thì đừng trách tôi nhé”, Thái Thương Long thản nhiên nói. Đôi mắt ánh lên sát ý hừng hực. Anh ta đi về phía đám người của Tử Huyền Thiên.

Người của Tử Huyền Thiên tái mặt. Vệ Tân Kiếm cũng run bắn người. Anh ta trố tròn mắt nhìn Thái Thương Long, không biết nên làm thế nào. 

Lâm Chính thì trông vô cùng bình tĩnh: “Muốn đánh thì đánh, nhưng ở đây chẳng duỗi nổi tay chân. Nếu anh đủ gan thì chúng ta ra ngoài đấu”.

Dứt lời, Thái Thương Long chau mày: “Đánh nhau sao? Anh thật sự thú vị đấy? Không phải anh cho rằng đám mèo mả gà đồng như anh thì có thể đỡ được chiêu thức của thiên kiêu tôi đấy chứ?”

“Sao thế? Thái Thương Long, anh cho rằng anh vô địch thiên hạ thật đấy à?”, Lâm Chính khẽ cười: “Đúng là ếch ngồi đáy giếng. Tôi không cho rằng anh lợi hại đâu, muốn đánh bại anh, dễ như trở bàn tay thôi”.

“Ngông cuồng”, Thái Thương Long tức giận hừ giọng: “Nếu đã vậy thì ra tay đi. Hà tất phải ra ngoài làm gì. Tôi muốn xem xem kẻ ngông cuồng như anh rốt cuộc lợi hại như thế nào”.

Nói xong, anh ta ra tay.

“Gượm đã”, Lâm Chính hét lên.

“Sợ rồi à?”

“Không phải. Chẳng phải tôi nói rồi sao. Chỗ này nhỏ quá, không thích hợp đánh nhau”.

“Đúng là thứ chó má, anh giỏi đến đâu mà chê chỗ này nhỏ? Anh tưởng răng anh là kẻ thông thiên chắc”, Thái Thương Long chửi.

Lâm Chính không hề tức giận, chỉ chỉ vào người của Tử Huyền Thiên và nói: “Tôi đâu có nói là sẽ đấu với anh đâu. Anh sẽ đấu với bọn họ”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!