Chiều đến, Nguyệt Linh thay một bộ váy khá dài màu tím, phần dưới là vải ren, trên cổ có đính một số loại đá quý.
- "Con đi đón Iana được không mẹ?" - Nguyệt Linh từ cầu thang đi xuống nói.
- "Con bé về rồi à?"
- "Vâng, con mới nghe được tin này lúc tan học" - Nguyệt Linh đi lại ghế sofa ngồi cạnh Mộ Ái Lam.
- "Con định đi đón con bé với Tiểu Nam à?"
- "Vâng ạ"
- "Tình cảm hai đứa có vẻ tiến triển tốt nhỉ?" - Mộ Ái Lam đặt tách trà vừa uống xong xuống bàn.
- "Cũng…cũng bình thường thôi" - Nguyệt Linh đỏ mặt quay đi chỗ khác.
Thấy biểu hiện như vậy thì Mộ Ái Lam tin chắc rằng chẳng còn bao lâu nữa là Nguyệt Linh và Hắc Trịnh Tử Nam sẽ về chung một nhà. Nghĩ đến đây, trong lòng Mộ Ái Lam có phần buồn bã, nhưng bà đâu thể cứ giữ Nguyệt Linh ở bên cạnh mãi được, Nguyệt Linh đã lớn rồi, cần phải rời khỏi vòng tay bảo hộ của gia đình và bắt đầu bước vào xã hội này với một cuộc sống tự lập. Nhưng cái xã hội đầy rẫy lừa lọc như này thì Mộ Ái Lam có phần hơi lo lắng, Nguyệt Linh là một cô gái ngây thơ và trong sáng, ở trong xã hội lừa lọc này thì liệu Nguyệt Linh có lo được không? Nhưng những lo âu của Mộ Ái Lam đã biến mất khi Hắc Trịnh Tử Nam xuất hiện, bà tin rằng Hắc Trịnh Tử Nam có thể lo lắng cho Nguyệt Linh trong xã hội này, giờ đây Mộ Ái Lam chỉ cần đợi tới ngày hai người họ về một nhà rồi an hưởng tuổi già thôi.
- "Mẹ! Sao mẹ lại khóc vậy?!" - Nguyệt Linh vội vã lau nước mắt cho Mộ Ái Lam.
- "Mẹ khóc không phải vì buồn, mà là mẹ cảm thấy vui quá thôi. Mới ngày nào con còn tập đi, tập nói, thế mà giờ đây đã là thiếu nữ 15 tuổi rồi, mẹ có cảm giác con sắp rời khỏi vòng tay của mẹ, cảm giác đó làm mẹ vừa vui, cũng lại vừa làm mẹ buồn"
Nguyệt Linh liền ôm chầm lấy Mộ Ái Lam.
- "Con không muốn rời xa mẹ, nhưng nếu con cứ ở mãi trong vòng tay của mẹ thì con sẽ mãi mãi không thể trưởng thành mất!"
Mộ Ái Lam cười nhẹ rồi đưa tay lên xoa đầu Nguyệt Linh. Nguyệt Linh nói đúng, nếu không rời khỏi vòng tay của Mộ Ái Lam thì cô sẽ mãi là một đứa trẻ chưa trưởng thành, không thể tự lo cho bản thân. Nhưng nếu Nguyệt Linh bước ra khỏi vòng tay của Mộ Ái Lam, cô sẽ trưởng thành và mạnh mẽ hơn, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc đó là Mộ Ái Lam lại muốn Nguyệt Linh ở mãi trong vòng tay của mình, phải chăng bà đã quả yêu thương Nguyệt Linh? Tình mẫu tử quả nhiên luôn đáng kính trọng mà!
[…]
Nguyệt Linh ra ngoài cửa, Hắc Trịnh Tử Nam đã chờ sẵn ở đó, cô bước vào xe với khuôn mặt vui vẻ.
- "Tiểu Nam này"
- "Hửm?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!