Lọc Truyện

Ông Xã Là Chiến Thần Lâm Ngọc Linh Full

Chương 843: Một số người sinh ra chỉ có cái này(KẾT THÚC)

“Này, thầy, An Hiểu Ninh” Lâm Ngọc Linh vẫy tay với hai người họ: “Xin chào!

“Ngọc Linh, cô tới bao lâu rồi?” Tiêu Thành Đạt cười với người đang chạy tới rồi giơ tay ôm lấy cô.

Lâm Ngọc Linh vỗ mạnh vào vai anh ta: “Tuy räng chỉ một thời gian ngăn nhưng giống như đã lâu không gặp vậy. Thầy, những người mà tôi cử đến giúp anh có được không? Mọi chuyện tiến triển tốt đúng không? Này, đó là An Mạch đó, lát nữa thịnh Lan sẽ qua”

Từ miệng Lâm Ngọc Linh, Tiêu Thành Đạt biết được rất nhiều câu chuyện về cuộc sống của bọn họ.

Ví dụ như An Mạch và Thịnh Lan ở với nhau, chẳng hạn như Chung Thành và Hạ An kết hôn lần đầu và ly hôn, cuối cùng lại tái hôn, sau một thời gian dài họ cũng chấp nhận quay lại với nhau, cũng giống như Leo kết hôn với một trùm mafia ở nước ngoài.

Những điều này có thể kịch tích như một kịch bản phim vậy.

“Những thứ này tôi có thể viết nó vào sách được không?” Trong lúc đang nói chuyện, An Hiểu Ninh bí mật hỏi Tiêu Thành Đạt.

“Có thể” Anh ta nói: “Tôi có được lợi không?”

“Chỉ cần có đủ kịch tích thì sẽ nổi tiếng đó.”

Tiêu Thành Đạt tin vào lời cô ấy nói, dù sao mấy chương trình truyền hình trên thị trường cũng không có gì là không khéo léo, những thứ tốt đẹp đều là những câu chuyện tréo ngoe giống như những câu chuyện đó.

Sau bữa ăn, anh ta đi lang thang ở sau nhà với An Hiểu Ninh.

Trong rừng già, thỉnh thoảng hai người có thể nghe thấy tiếng chim sơn ca và tiếng sói tru.

Đi được một lúc, Tiêu Thành Đạt hỏi: “Tại sao cô không sợ?”

“Khi tôi còn nhỏ, tôi bị nhốt trong lồng với hổ và sư tử. Tôi thực sự có thể hiểu được chúng.

Vừa rồi chim sơn ca đang tìm kiếm bạn đồng hành của mình. Âm thanh sắc nét hơn là người bạn đồng hành của nó đáp lại. Tiếng sói tru không có gì đặc biệt . Ý nghĩa của việc này chỉ là vì hôm nay trăng tròn khiến nó cảm thấy đói” An Hiểu Ninh đá vào mấy viên đá cuội rồi mỉm cười trả lời anh ta: “Cậu chủ, tôi có thể nói chuyện với động vật muốn tấn công tôi nữa đó. “

“Vậy ư?”

Ánh sáng gần như khuất tâm nhìn.

An Hiểu Ninh đột nhiên dừng lại, nắm lấy cánh tay anh ta rồi nói: “Cậu chủ, anh còn đang suy nghĩ một ngày tôi có thể hòa nhập với xã hội sao?”

“..” Tiêu Thành Đạt không dám trả lời, sợ mình lại lỡ lời mất.

“Nếu là nguyện vọng của anh, thì tôi sẽ hoàn thành”

Anh ta gật đầu.

Hai người trở về phía bắc sau một tuần ở thành phố Hồ Chí Minh.

Ngoại trừ ngày đầu tiên, Tiêu Thành Đạt không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Sau khi thấy An Hiểu Ninh mua thức ăn cho mèo và cho chúng ăn, DK nói rằng cô ấy đã chạy ra ngoài và lẩn vào trong bóng tối, một người giúp việc nói rắng cô ấy đã được người khác đó đón đi. Đây cũng là một điều tốt đối với An Hiểu Ninh.

Tiêu Thành Đạt cuối cùng nhận ra rằng điều anh ta luôn mong đợi không phải là cô ấy rời đi, mà là dũng khí của cô khi cố hòa nhập với xã hội này.

“Anh không hối hận sao? Cũng có lý. Tôi đã đọc những bài thơ cô ấy viết. Có lẽ đó sẽ là những người tốt tiếp theo”. Lục Vương cứ lẩm bẩm khi nghe về điều đó.

“Cô ấy đi rồi, đó là một điều tốt”

“Điều tốt? Vâng, đó là một điều tốt cho những kẻ thích lãnh đạm như anh.

Tiêu Thành Đạt nhấp một ngụm cà phê, điều anh ta lo lắng duy nhất là ngoại hình của cô ấy khác với những người bình thường, liệu sau khi rời khỏi đây cô ấy có gặp phải sự tréo ngoe nào.

không? Có thể nói loại lo lắng này có thể chỉ là không cần thiết, có người sẽ luôn tìm được sự độc nhất vô nhị bên trong con người cô ấy.

Một năm sau.

Tiêu Thành Đạt chiếm đoạt quyền hạn thành công và có được mọi quyền hành của gia tộc Anh ta nhìn người anh trai đã bị bản ba phát trước mặt, trống rồng nói: “Tôi đấu với anh chỉ để chứng tỏ rằng tôi có năng lực. Tôi không có hứng thú với một gia tộc phức tạp như vậy”

‘Vê điều này, nhiều giả thuyết khác nhau được lưu hành trên khắp thế giới và anh ta đã trở thành một nhân vật thần thoại trong một thời gian Thần An Phong một tác giả thế hệ mới đã từng đăng các bài tiểu luận thơ trên các tạp chí lớn hàng tuần đã viết rất nhiều câu ngắn cho anh †a, những câu văn đầy ẩn ý và khiến mọi người vô cùng nghỉ ngờ liệu có phải đã có mối quan hệ giữa hai người rạn nứt hay không.

Mãi cho đến khi Thần An Phong này được lộ ra là nữ giới, bọn họ mới vội vàng đưa tin, trước khi truyền thông tung tin, tin tức lại bị đè xuống.

Từ ngày đó ba chữ Thần An Phongchi trở thành biểu tượng, chứ không phải ám chỉ một người nữa.

“Cậu chủ, chúng tôi đã trấn áp tất cả các báo cáo, nhưng … anh thực sự biết vị Thần An Phong này sao?”

Có biết không?

Đứng trước khung cửa sổ kiểu Pháp, trong lòng Tiêu Thành Đạt có hai chữ, đó cũng chỉ là người quen thôi.

Sau khi mọi người đi hết, Lục Vương vội vàng vào phòng làm việc: “Tôi hỏi anh câu này một lần.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!