'Chết tiệt!"
Mục Thiên Diễm bị trói chặt, hét lên: "Cố Vân Kiếm, nghĩ cách đi!"
"Đang nghĩ, đang nghĩ đây!"
'Nghĩ cách?"
Lạc Khinh Y cười lạnh: "Các ngươi sớm đã có chuẩn bị, chẳng lẽ bọn ta không biết sao? Các ngươi còn có thể nghĩ ra cách gì?"
Nói rồi, Lạc Khinh Y quay sang Mặc Sơn Hải:
"Bắt người, sau đó mau chóng rời đi!"
"Ùm".
Lửa đen lại bùng lên, lao thẳng xuống chỗ Tần Ninh.
Thôn Huyễn, Thôn Tử Lang, Thôn Yêu Yêu cùng các cao thủ của Thôn Hồn tộc lập tức chắn trước mặt Tần Ninh.
Bọn họ vốn nhận lệnh bảo vệ Tần Ninh, sao có thể để hắn gặp nguy hiểm?
Nhưng sự kháng cự này, chỉ là vô ích!
Ngay lúc này.
Cố Vân Kiếm bỗng nhiên hét lớn: "A, ta nghĩ ra cách rồi!"
Tứ phía, mọi người đều bị tiếng hét của Cố Vân Kiếm làm giật mình.
Ngươi nghĩ ra thì nghĩ ra, hét to thế làm gì?
Cố Vân Kiếm ngửa mặt lên trời hét: "Mau tới đây!"
Gọi người!
Lại gọi người!
Theo tiếng hét của Cố Vân Kiếm.
Cả trời đất đột nhiên yên lặng.
Nhưng ...
Chẳng có gì xảy ra!
Mọi người đều ngơ ngác.
Mặc Son Hải và Lạc Khinh Y cảm thấy như bị Cố Vân Kiếm đùa giỡn, lửa giận bừng bừng trên gương mặt.
"Giết kẻ này đi thì hắn ta cũng còn một hóa thân khác, như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì!"
Lạc Khinh Y lạnh lùng nói: "Đùa giỡn với bọn ta vui lắm sao? Nếu vậy, để bọn ta bắt Tần Ninh đi, để rồi xem ngươi còn ngông cuồng kiểu gì!"
Lạc Khinh Y lao vút tới trước mặt Tần Ninh, nhẹ nhàng vươn tay tóm lấy hắn.
Ngay lúc này, Tần Ninh cảm thấy toàn bộ sức mạnh trong cơ thể mình bị phong tỏa, không thể nhúc nhích.
Nhưng đung vao khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy.
Một bàn tay mảnh mai đột nhiên xuất hiện từ bên cạnh, nắm lấy cổ tay Lạc Khinh Y.
Ngay sau đó ...
Tiếng "răng rắc" vang lên, bàn tay của Lạc Khinh Y như bị đóng băng, phủ đầy băng tuyết.
Rồi ...
"Rắc!"
Cả bàn tay bị bẻ gãy và rơi xuống, máu tươi chảy xối xả từ cổ tay.
Lạc Khinh Y đau đớn lùi lại, nhanh chóng sử dụng Lạc Thủy trong cơ thể để thoát khỏi trạng thái bị trói buộc.
Mặc Sơn Hải lúc này cũng đầy cảnh giác, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước Tần Ninh.
Có một nữ tử đang đứng hiên ngang.
Người này mặc váy xanh nhạt, khoác thêm chiếc khăn lụa trắng, gió nhẹ thổi qua tạo cảm giác như tiên nữ giáng trần.
Mái tóc đen dài buông nhẹ trên vai toát lên vẻ mềm mại, không trang điểm nhưng ngũ quan tinh xảo và hoàn hảo như ngọc tạc khiến người ta nhìn vào phải cảm thán mãi không thôi.
Một đôi lông mày lá liễu, bên dưới là đôi mắt to long lanh nhưng cũng vô cùng sắc sảo, đôi môi đỏ nhỏ nhắn, khiến người ta chỉ muốn một lần hôn lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!