Lọc Truyện

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Lý Dục Thần gật đầu: “Đệ không có kiếp để độ, không thể mượn lực trời, nhưng đệ vẫn có thể mượn lực đất. Nếu có thể siêu độ những oan linh ở đây, dùng sức mạnh luân hồi, hóa giải oán niệm của họ, đưa họ vào sáu nẻo luân hồi, thì vùng đất chết này sẽ không còn tồn tại."

"Đua vao sau neo luan hồi?" Hướng Van Tình nghi ngờ nói, "Đệ có thể sử dụng sức mạnh luân hồi sao?"

Pháp Đế Mã cũng kinh ngạc nhìn Lý Dục Thần: "Sáu nẻo luân hồi là sức mạnh tự sinh của hỗn độn, nếu cậu có thể siêu độ oan linh nơi này, đưa họ vào sáu nẻo luân hồi, công đức của cậu sẽ không thể đo đếm được, đến lúc đó có lẽ thực sự sẽ bị trời ghét."

Lý Dục Thần nói: "Tôi từng học kinh Luân Bàn từ thầy Trí Nhẫn, biết pháp môn chuyển động sáu hư không, nhưng sức mạnh luân hồi thì không phải thứ tôi có thể điều khiển. Tuy nhiên tôi có thể mượn phân thân truyền niệm, giao tiếp với người thật sự nắm giữ sức mạnh luân hồi ... "

Nói xong, Lý Dục Thần nhắm mắt, âm thầm niệm kinh Luân Bàn.

Trong hư không bắt đầu vang lên những chú ngữ kỳ lạ ...

...

Lý Dục Thần đi đến trước mặt Đinh Hương, dùng ngón tay khe vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay cô ấy, khóa tàn hồn của Từ Hiểu Bắc đang nhảy nhót như tàn lửa

"Đinh Hương, em phải theo thần niệm của anh, trong vòng xoay sáu hư không, đến thành Uổng Tử, tìm hồn phách của Tiểu Bắc ở nơi đó."

"Thành Uổng Tử ... " Đinh Hương lẩm bẩm, thần niệm đã mở ra, hòa vào vòng xoay sáu hư không của Lý Dục Thần.

Bạch Thần nhìn thấy bóng của hai người họ trở nên mờ ảo, xung quanh nở ra vô số hoa sen, từng đóa nối tiếp nhau, dần dần trải thành con đường hoa sen, kéo dài vào hư không đen tối vô tận.

"Oan hồn xưa nay đều ở đó, oán khí tích tụ như biển. Tâm ý của Tiểu Bắc ở chỗ em, em phải dùng tâm tìm kiếm, nhất định sẽ tìm thấy gã." Trong hư không truyền đến giọng nói của Lý Dục Thần.

“Hồn của Tiểu Bắc vẫn còn ở đó sao?" Đinh Hương lo lắng hỏi.

"Nhất định còn, nhị sư huynh của anh mượn thiên kiếp để tiêu oán niệm, lúc đó Tiểu Bắc vẫn chưa đi, nên gã chắc chắn vẫn còn."

"Vậy làm sao để đưa gã ra?"

"Sau khi tìm thấy gã, anh sẽ khóa gã trong kính Âm Dương, em dùng bàn luân chuyển sáu hư không, mượn mạch đất của năm hướng, khởi động sức mạnh luân hồi, đưa oan hồn của biển oán vào sáu nẻo luân hồi. Đợi khi biển oán khô cạn, sao hồn tan tác, anh sẽ để sư tỷ cầm kính Âm Dương đến tìm em."

Giọng nói càng lúc càng mơ hồ, Bạch Thần đã không còn nghe rõ.

Hoa sen trong hư không lấp lánh ánh sáng bảy màu, ở cuối con đường sen, bóng tối đậm đặc như mực bao trùm hư vô, nơi đó lơ lửng vô số điểm sáng li ti.

Từng luồng khí âm hàn từ hư không bay đến, Bạch Thần không khỏi rùng mình.

Anh ta biết thời khắc này vô cùng quan trọng, bước tới trước đài sen, dốc hết tinh thần để hộ pháp cho Lý Dục Thần và Đinh Hương.

Ngay lúc này, phía trước cánh đồng Muktine nơi họ đang ở bắt đầu đổ mưa lớn, lòng sông khô cạn bắt đầu dâng nước, nước sông men theo hẻm núi Kaligan ào ạt chảy về phương nam, tại nơi sắp nhập vào sông Hằng hình thành vùng đầm lầy rộng lớn.

Cá sấu trong nước hoảng loạn bơi về hai bờ, vùng vẫy leo lên bờ. Những mãnh thú vốn tung hoành dưới nước này như gặp tận thế, điên cuồng bỏ chạy.

Bỗng con sóng lớn nổi lên, bọt nước trắng xóa vọt lên trời, bọt nước rơi xuống, lộ ra con rắn khổng lồ, đầu rắn ngẩng cao trên trời, thân rắn to lớn dựng đứng trong nước.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!