Lọc Truyện

Sau Li Hôn, Phế Vật Phong Thần - Sở Phong (FULL)

Vốn không thích dây dưa, Sở Phong liền nói với Tần Yên Nhiên: "Tìm chỗ yên tĩnh."

Trong khuôn viên nhà họ Tần có không ít sân nhà còn trống, Tần Yên Nhiên lập tức dẫn đường đi ngay.

Quá trình chữa trị không khó nhưng tốn khá nhiều thời gian, kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ.

Thu hết kim bạc lại, Sở Phong viết một đơn thuốc.

"Những vị thuốc trong này ông tự xoay sở mà chuẩn bị, rồi sắc nước uống, uống liên tục mười ngày là ổn."

Vệ Đông Thanh đón lấy như nhận một món đồ quý dễ vỡ, nâng niu gấp lại cất sát người.

Xong xuôi, ông ấy hỏi Sở Phong: "Đại sư, theo ngài thì gửi bao nhiêu tiền khám cho phải?"

Tuy biết Sở Phong chưa chac thieu tiền, nhưng Vệ Đông Thanh rất rành lẽ đời.

Người ta nghĩ sao là việc của họ; còn lễ nghĩa mình phải làm thì không thể thiếu.

Khó khăn lắm mới gặp được một cao thủ, lại có y thuật siêu phàm như vậy, Vệ Đông Thanh đâu muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng Sở Phong.

"Không cần!"

Sở Phong lắc đầu, rồi nói: "Nếu thật lòng muốn cảm ơn tôi, sau này nhà họ Tần gặp chuyện thì hãy xử lý cho tử tế, đừng trước mặt một đẳng sau lưng một néo.”

Liên minh, nói trắng ra cũng chỉ là hợp tác; có trở mặt hay không chủ yếu tùy người ra quyết định.

Hiểu rất rõ tình cảnh của mình, Sở Phong đoan được nhà họ Tần đã đi lại thân thiết với anh thì tương lai chắc chắn sẽ bị không ít thế lực nhắm vào.

Bang Hắc Long tuy không phải quá mạnh, nhưng là thế lực ngầm không thể bỏ qua ở Vân Thành, vẫn có thực lực nhất định.

Đến lúc nguy cấp, chỉ cần họ không trở cờ, không đâm sau lưng thì đối với anh, vậy đã là báo đáp tốt nhất.

"Không, không, tuyệt đối không!"

Vệ Đông Thanh vội lắc đầu, nghiêm giọng cam đoan: "Từ nay về sau, nhà họ Tần và Bang Hắc Long là đồng minh vững chắc nhất: cùng nhau lớn mạnh, sống chết có nhau."

Sở Phong gat đầu, đang định roi đi thì chợt nho toi chuyen mình vẫn luon điều tra. Bang Hắc Long cắm rễ ở Vân Thành nhiều năm, có lẽ biết đôi điều, bèn hỏi ngay: "Vệ bang chủ, có một việc xảy ra ở Vân Thành cách đây hai mươi năm, không biết ông đã từng nghe chưa?"

Nghe vậy, Tần Sơn Hải và Tần Yên Nhiên đều nhìn sang đầy tò mò.

Bấy lau nay, hai ong chau von rat to mo về lai lịch của Sở Phong, tiếc là điều tra được quá ít: chỉ biết anh bỗng xuất hiện ở nhà họ Lạc, lấy ra một viên đan cứu sống lão gia nhà họ Lạc đang trọng bệnh, rồi kết hôn với Lạc Thi Vũ.

Suốt năm năm hôn nhân, Sở Phong hầu như chỉ thu mình trong nhà họ Lạc, chẳng làm gì đáng kể.

Dù rất hiếu kỳ, họ cũng khó mà hỏi thắng, sợ như thế quá đường đột.

Gio thay So Phong đột nhiên hỏi đen chuyen hai mươi nam trước, hiển nhiên liên quan đến anh, hai ông cháu lập tức dồn hết tâm trí lắng nghe.

"Sở đại sư cứ nói, nếu tôi biết nhất định sẽ nói không sót điều gì."

Vệ Đông Thanh lập tức nghiêm mặt, chờ anh nói tiếp.

"Hai mươi nam trước, vao một đêm khoảng tháng Tám, ở Vân Thành có một gia đình họ Sở gặp thảm án diệt môn, hơn chục người trong nhà bị giết sạch. Việc này các vị có từng nghe qua không?"

"Hai mươi năm trước ư?"

Vệ Đông Thanh chau mày trầm ngâm; Tần Yên Nhiên thì ngơ ngác; còn Tần Sơn Hải ánh mắt thoáng dao động, như muốn nói lại thôi.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!