La Mục lần nữa tiến vào một sơn động y đúc nhau, rốt cục nhịn không được, tức miệng mắng to:
- Làm sao đều y chang nhau thế này!
Bọn người Long Chấn Vũ sau lưng cũng lắc đầu.
Bọn họ đã tiến vào động phủ hơn nửa canh giờ, vừa đi vừa dạo trong mê cung động phủ này.
- Đây là động phủ do Vũ Thần lưu lại, muốn thu được Xích Dương Châu, khẳng định rất khó khăn.
Mạc Văn Hiên lên tiếng.
Người này vẫn còn tỉnh táo, rất phù hợp với khí chất tao nhã của hắn.
"Ai."
La Mục nói:
- Nếu như Vân Phi Dương ở đây thì dễ làm rồi, hắn khẳng định có biện pháp tìm được bảo vật.
Vân Lịch lên tiếng:
- Hắn đã tới.
Tên này từ khi tiến vào động phủ vẫn trầm mặc ít nói.
- Hắn đã đến?
La Mục ngạc nhiên.
- Không sai.
Vân Lịch cau mày đáp:
- Ta ngửi được khí tức của tên này, hắn đã đi qua đây.
- Được đó.
La Mục nhếch miệng cười nói:
- Không nhìn ra lỗ mũi của ngươi còn thính hơn cả mũi chó.
Đối với câu nói đùa này, Vân Lịch không để ý, thầm nghĩ trong lòng:
- Trong không khí còn có một cỗ khí tức làm cho người ta chán ghét nữa.
Hắn không chỉ ngửi được khí tức Vân Phi Dương.
Còn ngửi được khí tức Ma Tôn.
Tiểu tử này là Âm Dương Thần chuyển thế, mặc dù không có Thần Cách hoàn chỉnh, nhưng dù sao cũng là Thần tộc.
La Mục lại không được.
Hắn chỉ kế thừa y bát Kim Cương Thần, tuy lấy được được Thần Cách hoàn chỉnh, nhưng chưa triệt để kích phát, vẫn chỉ là phàm nhân.
- Ta thử một chút.
Vào lúc này, Thác Bạt Lưu đi tới, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, thi triển tuyệt chiêu tái hiện hình ảnh của mình.
- Không sai.
Một lúc lâu sau, hắn mở mắt, nói:
- Quốc sư cùng Mục Cô Nương từng tới đây.
La Mục hỏi:
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!