Lọc Truyện

Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 410 

 

 Quân Tiêu Dao thật sự có chút chướng mắt với tài nguyên của ba đại thế lực này. 

 Coi như bố thí, cũng không sao cả. 

 Hơn nữa hắn cũng có thể xếp Thương gia trở thành quân cờ ở Vạn Cổ Táng Thổ, nói không chừng còn có thể phát huy ra một chút tác dụng. 

 Quân Tiêu Dao luôn tính kế thâm sâu hơn tất cả mọi người. 

 “Nhưng, tuy tiểu hữu có ba con rối Đại Thánh Cảnh để ứng phó tình huống trước mắt, nhưng nếu Chuẩn Chí Tôn của Đọa Vũ tộc, thậm chí Táng Hoàng tức giận...” Gia chủ Thương gia muốn nói lại thôi. 

 Hiển nhiên, ông ta còn đang lo lắng về Đọa Vũ tộc. 

 Nếu không thể thu phục Đọa Vũ tộc, vậy có nhiều tài nguyên đến mấy cũng không có tác dụng gì với Thương gia. 

 “Yên tâm, nếu Đọa Vũ tộc không ngốc thì qua mấy ngày sẽ có người tới cửa.” Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười thâm ý. 

 Gia chủ Thương gia thấy thế thì trong lòng lộp bộp một cái. 

 Chẳng lẽ Quân Tiêu Dao đã xác định, Đọa Vũ tộc sẽ chịu thua? 

 Trong khoảng thời gian hai người nói chuyện. 

 Khắp thiên địa cũng an tĩnh lại. 

 Ba con rối Đồ Thần đứng sừng sững bất động trong hư không. 

 Không phải là vì tiên nguyên tiêu hao sạch sẽ, mà là vì đã không còn mục tiêu. 

 Hai tên Thánh Nhân của Đọa Vũ tộc đều bị diệt sát. 

 Toàn bộ cao thủ của ba đại thế lực cũng bị chém giết không còn. 

 Thậm chí cả cường giả Thánh Nhân vương của ba đại thế lực nấp sâu trong hư không cũng bị con rối Đồ Thần diệt sát. 

 Quân Tiêu Dao bình đạm mà thu hồi con rối Đồ Thần. 

 Trong mắt hắn, cuộc tàn sát này căn bản không tính là cái gì. 

 Mà toàn bộ Bạch Vọng thành lại nổ tung nồi sau một lúc tĩnh mịch ngắn ngủi. 

 “Trời ạ, hôm nay ta được chứng kiến một đại sự kiện xưa nay chưa từng có!” 

 “Đọa Vũ Thánh Tử - một trong Thập Tiểu Vương đã ngã xuống, không chỉ thế, hai vị Thánh Nhân của Đọa Vũ tộc đều đã ngã xuống!” 

 “Rốt cục thiếu niên Nhân tộc này có lai lịch ra sao mà có thể tùy ý tung ra ba con rối Đại Thánh Cảnh, thế lực bất hủ cũng không phóng khoáng như vậy mà?” 

 Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn đổi mới nhận thức của những sinh linh Táng thổ đó. 

 Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người có thể bá đạo như thế, hoàn toàn không coi Đọa Vũ tộc ra gì. 

 Nhưng càng khiến người ta tò mò là, Đọa Vũ tộc sẽ dùng thái độ thế nào để xử lý việc này? 

 Dù sao cũng đã chết một Thánh Tử và hai vị Thánh Nhân. 

 Lấy tính cách bá đạo của Đọa Vũ tộc thì căn bản không có khả năng nén giận. 

 Chúng sinh linh Táng thổ đều cho rằng, có lẽ sẽ có một trận phong ba lớn hơn sắp kéo đến! 

 Giờ phút này, toàn bộ Bạch Vọng thành đều là một mảnh ồ lên, căn bản không an tĩnh lại được. 

 Bởi vì việc hôm nay vượt qua nhận thức của bọn họ. 

 Có thể suy đoán ra, mấy ngày sau tin tức này sẽ truyền khắp toàn bộ Âm Minh vực, thậm chí truyền tới địa vực khác. 

 Dù sao một vị thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương ngã xuống cũng không phải là việc nhỏ gì. 

 Nhưng so với chuyện này, mọi người càng cảm thấy hứng thú là sau đó rốt cục Đọa Vũ tộc sẽ có phản ứng gì. 

 Quân Tiêu Dao một lần tung ra ba con rối Đồ Thần Đại Thánh Cảnh, thật sự làm mọi người chấn động. 

 Nhưng tính ra thì Đọa Vũ tộc cũng không cần sợ cái gì. 

 Không nói đến Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc ra tay, cho dù là Chuẩn Chí Tôn tiến đến cũng đủ dễ dàng đối phó ba con rối Đồ Thần này. 

 Cho nên mọi người rất tò mò, kế tiếp Đọa Vũ tộc sẽ hành sự như thế nào. 

 Ánh mắt Quân Tiêu Dao nhìn chung quanh một vòng, lạnh nhạt nói: “Xem náo nhiệt xong rồi, tan hết đi, Quân mỗ không thích ầm ĩ!” 

 Câu nói vừa dứt, chúng sinh linh Táng thổ chung quanh đều bất giác lui ra phía sau vài bước, sau đó xoay người rời đi. 

 Trong bất tri bất giác, Quân Tiêu Dao cũng đã có uy nghiêm và danh vọng ở Âm Minh vực. 

 Chúng sinh linh Táng thổ đều mang đầy chấn động và kính sợ rời đi. 

 Cường giả đi đến đâu thì cũng sẽ được tôn kính. 

 “Quân công tử quá mạnh!” Đôi mắt xinh đẹp của hai tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết dâng trào ra tia sáng kỳ dị. 

 Tuy rằng Quân Tiêu Dao cự tuyệt các nàng, nhưng cũng không ảnh hưởng các nàng vẫn yêu thích Quân Tiêu Dao. 

 Sau khi gặp được Quân Tiêu Dao, có lẽ cuộc đời này các nàng sẽ không thích người khác được nữa. 

 Bởi vì muốn tìm được một nam nhân ưu tú hoàn mỹ hơn Quân Tiêu Dao gần như là điều không thể. 

 Không, có lẽ là hoàn toàn không thể. 

 Là do không có khả năng! 

 “Đáng tiếc, vốn tưởng rằng thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương của Táng thổ có thể mang đến cho ta chút kinh hỉ, xem ra vẫn là ta suy nghĩ nhiều rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu. 

 Nghe thấy lời này, bọn người gia chủ Thương gia không biết nói gì cho phải. 

 Thập Tiểu Vương cao cao tại thượng, gần như vô địch trong mắt những người khác lại kém cỏi như vậy khi đối đầu với Quân Tiêu Dao. 

 “Ha hả, Quân tiểu hữu thật sự rất mạnh, có điều tuy Đọa Vũ Thánh Tử đứng trong Thập Tiểu Vương, nhưng cũng không được xếp trong năm người đứng đầu của Thập Tiểu Vương.” Gia chủ Thương gia cười nói ha hả. 

 “Như vậy sao, vậy còn có chút thú vị, có lẽ Thập Vương thịnh yến sẽ không nhàm chán.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói. 

 Không biết vì sao, nghe thấy lời này thì chúng sinh linh của Thương gia đều rùng mình một cái. 

 Hay là tên vô pháp vô thiên này còn muốn đại náo Thập Vương thịnh yến? 

 Trong lòng gia chủ Thương gia bắt đầu nảy sinh cảm xúc thương hại với Cửu vương còn lại. 

 Toàn bộ Bạch Vọng thành cũng lâm vào sự an bình ngắn ngủi. 

 Nhưng tất cả mọi người biết, loại an bình này chỉ là tạm thời. 

 Mấy ngày sau, chờ Đọa Vũ tộc biết được việc này thì Bạch Vọng thành tuyệt đối sẽ náo nhiệt lên lần nữa. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!