Đám người hai mắt kinh ngạc không thôi, đây chính là Tam Đại Tối Cường Hoàng Giả, lại bị lão đầu kia xưng là tiểu tử?
Bọn hắn kinh ngạc không thôi, Hỏa Hoàng cũng hơi sững sờ, trong lòng có chút khó chịu. Bản thân dù sao cũng là Chiến Đế cảnh, hơn nữa ngươi cũng là một lão đầu, ta cũng là một lão đầu, dựa vào cái gì kêu ta là tiểu tử?
- Hỏa Hoàng sư huynh, lão sư ta cùng Bắc Lão là hảo hữu.
Tiêu Phàm vội vàng tụ thanh âm thành tuyến nói.
Hỏa Hoàng nghe vậy con ngươi khẽ run lên, hảo hữu Bắc Lão? Há không phải cùng một cấp bậc với Bắc Lão?
Nghĩ vậy, lửa giận trong lòng Hỏa Hoàng biến mất không ít, mình ở trước mặt Bắc Lão tất cung tất kính à, lão đầu này có vẻ như cũng rất không đơn giản.
Hơn nữa, sự tình bản thân hắn đột phá Chiến Đế cảnh chỉ có số ít mấy người biết mà thôi, mình cũng chưa từng tản mát ra khí tức Chiến Đế cảnh, lão đầu này liếc mắt liền nhìn ra?
- Vâng, tiền bối.
Hỏa Hoàng ngẫm lại vẫn gật đầu.
- Hỏa Hoàng, ngươi cũng cùng Ninh gia ta là địch?
Lão giả áo xám khinh thường nhìn Hỏa Hoàng nói.
- Không phải cùng Ninh gia ngươi là địch, mà là Ninh gia ngươi cùng Chiến Hồn Học Viện ta là địch, công nhiên giết học viên Chiến Hồn Học Viện ta. Nếu như Chiến Hồn Học Viện học viên ta đều bảo hộ không được, về sau còn có ai dám gia nhập Chiến Hồn Học Viện?
Hỏa Hoàng thản nhiên nói.
- Hừ, việc này không có quan hệ gì với Chiến Hồn Học Viện, Ninh gia ta chỉ là báo thù riêng mà thôi.
Lão giả áo xám trầm giọng nói, Hỏa Hoàng chụp mũ cho hắn, hắn cũng không dám mang.
Dù là Ninh gia hắn cũng không dám đối địch với Chiến Hồn Học Viện, Chiến Hồn Học Viện mặc dù không có lịch sử lâu đời như Ninh gia, nhưng nội tình không phải Ninh gia có thể so sánh.
- Đừng nói nhảm nhiều như vậy, Ninh gia ngươi dù sao cũng nhanh diệt vong, ai cùng ai là địch cũng không đáng kể.
Túy Ông giống như rất khó chịu, hai người lằng nhà lằng nhằng, uể oải mở miệng nói.
- Ngươi.
Lão giả áo xám vừa định phản bác, đột nhiên một đạo thanh âm sốt ruột nơi xa truyền đến.
- Đại Trưởng Lão, Đại Trưởng Lão, nhanh trở về, Ninh gia ta...
Lão giả áo xám bỗng nhiên quay đầu, dọc theo nguồn thanh âm nhìn lại, lại nhìn thấy một lão giả máu me khắp người, lão giả hiển nhiên tổn thương không nhẹ.
- Ninh Vực, chuyện gì xảy ra?
Nhìn thương thế trên người Ninh Vực, trong lòng lão giả áo xám có loại dự cảm không tốt.
- Ninh gia ta đột nhiên xuất hiện một huyết y nhân cường đại, gặp người liền giết, người Ninh gia ta, chết hết, chết hết.
Ninh Vực nửa quỳ tại hư không, thanh âm càng ngày càng suy yếu.
Toàn thân Lão giả áo xám run lên, nghiêm nghị nói:
- Tam Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão đâu?
- Tất cả đều chết, Ninh gia quý phủ, chó gà không tha.
Ninh Vực bi phẫn nói.
Lão giả áo xám tựa như sét đánh, thân hình đứng không vững, kém chút rơi xuống hư không.
- Chết, chết hết? Làm sao có thể?
Lão giả áo xám trong miệng lẩm bẩm, một mặt bi phẫn, cả người tựa như trong nháy mắt già nua mấy chục tuổi.
- Ninh gia bị diệt tộc? Là ai làm?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!