"Những kẻ muốn chiếm đoạt thân xác của tôi rất nhiều, nhưng không một ai ngoại lệ, tất cả đều đã chết. Ông cũng sẽ như thế thôi!"
Diệp Phàm nhìn Ma Tôn đang lao tới, vẻ mặt vẫn bình thản.
Ngay vào thời khắc mấu chốt, hắn vung tay, một tòa cung điện máu hiện ra trên lòng bàn tay, tỏa ra khí tức âm u lạnh lẽo khiến người ta tim đập chân run. Đó chính là Luyện Ngục!
Vút
Luyện Ngục trong tay Diệp Phàm lập tức bay ra, bùng nổ huyết quang ngút trời, bao trùm cả bầu trời, đồng thời cũng bao bọc lấy linh hồn của Ma Tôn.
A !!!
Ma Tôn lập tức hét lên một tiếng thảm thiết. Diệp Phàm lẩm nhẩm khẩu quyết, chỉ trong chớp mắt đã trực tiếp điều khiển Luyện Ngục nuốt chửng và bắt giữ Ma Tôn!
Trong nháy mắt, Ma Tôn đã bị nhốt vào trong Luyện Ngục.
Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Phàm điều khiển Luyện Ngục để bắt người, nhưng lại dễ dàng đến không ngờ!
Luyện Ngục quả không hổ danh là nhà tù số một chư thiên vạn giới, đúng là có bản lĩnh!
Vút!
Luyện Ngục lập tức quay về cơ thể Diệp Phàm, lơ lửng trong đan điền của hắn. Con về phần Ma Ton, lão chỉ có thể ngoan ngoan an phận ở trong Luyện Ngục mà thôi.
Lúc này, những người khác có mặt tại hiện trường thấy linh hồn của Ma Tôn đột nhiên bị tòa cung điện do Diệp Phàm triệu hồi ra nuốt chửng, biểu cảm của họ đều cứng đờ, tất cả đều chết lặng.
"Ma ... Ma Tôn chết rồi sao?"
Điện chủ Ma Hoàng Điện không nhịn được mà nhìn về phía Diệp Phàm. Hắn lạnh lùng đáp: "Chưa chết, nhưng sự sống chết của lão bây giờ đang nằm trong tay tôi!"
"Ma Tôn cái quái gì chứ, cũng chỉ đến thế mà thôi!"
Diệp Phàm khinh thường nói.
Hít!
Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, mắt chữ A mồm chữ 0 nhìn Diệp Pham. Họ không ngo một Ma Tôn ngạo nghễ là thế lại bị Diệp Phàm xử lý gọn gàng như vậy.
Ban đầu, họ chỉ nghĩ đến hai kết quả: hoặc Ma Tôn tiêu diệt Diệp Phàm, hoặc cả hai cùng lưỡng bại câu thương. Nhưng không ai ngờ được, kết quả cuối cùng lại là Diệp Phàm không tốn chút sức lực nào đã tóm gọn được Ma Tôn. Điều này hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của họ.
Giờ phút này, tất cả những toan tính nhỏ nhen trong lòng các vị Tông chủ đều tan thành mây khói, thay vào đó là vẻ mặt kính sợ nhìn Diệp Phàm.
Ngay cả La Sát Nữ Hoàng cũng bị Diệp Phàm làm cho chấn động sâu sắc.
Vút!
Luc này, anh mắt Diệp Pham quet về phía Bắc Mục. Hắn vung tay một cái, tiễn tên này xuống địa ngục đoàn tụ với ông nội. Sau đó, ánh mắt lạnh như băng của hắn quét về phía Môn chủ Tuyệt Thiên Môn và Tông chủ Thiên Sát Tông, lạnh lùng hỏi: "Hai người các ông có muốn đi cùng bọn họ không?"
Vút! Vút!
Sắc mặt hai vị Tông chủ lập tức biến đổi, họ vội vàng quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm, cầu xin tha mạng: "Đại nhân, xin lỗi, vừa rồi là chúng ta đáng chết, xin đại nhân tha tội!"
Diệp Phàm không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp kích hoạt Phần Diễm, thiêu sống cả hai người bọn họ.
Lúc này, trong chín đại Tông chủ của Ma Giới, đã có ba người bỏ mạng. Mấy người còn lại đều run lẩy bẩy, quỳ trước mặt Diệp Phàm, không dám nói nửa lời!
"Từ hôm nay trở đi, Ma Giới này do tôi làm chủ, các ông có ý kiến gì nữa không?”
Diệp Pham nhìn những người còn lại, lạnh lùng hỏi.
"Bái kiến Chủ nhân!"
Mấy vị Tông chủ còn lại lập tức đổi cách xưng hô, gọi Diệp Phàm là Chủ nhân. Sau đó, ánh mắt của hắn chuyển sang La Sát Nữ Hoàng: "La Sát Nữ Hoàng, cô thấy sao?"
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!