Vút! Vút! Vút!
Cha con Võ Thiên Khiếu, Võ Sơn cùng các đệ tử Cửu Tiêu Thánh Tông vội vã chạy ra, anh mắt cảnh giac nhìn cham cham đám người lơ lng trên không trung.
"Tên thiên tài kia đau? Sao ta không thay cuong gia nao trên Nguyên Đan Cảnh ở đây?"
Một tên cường giả Thần Vũ quét mắt nhìn xuống, cau mày lạnh lùng hỏi.
Võ Sơn nghiêm nghị nhìn bọn họ: "Các người là người của Đại Lục Thần Vũ?"
Vạn Kiếm trang chủ đứng ra quát: "Đúng thế! Đây là các vị đại nhân đến từ Đại Lục Thần Vũ. Võ Sơn, thang nhai kia đâu? Bảo nó ngoan ngoãn lăn ra đây chịu chết!"
Võ Thiên Khiếu phẫn nộ hét lên: "Năm xưa các người hại Cửu Tiêu Thánh Tông ta chưa đủ thê thảm sao? Không ngờ đến giờ vẫn không chịu buông tha! Hôm nay dù người Cửu Tiêu Thánh Tông có chết hết cũng quyết không cúi đầu trước các người!"
"Lâu không gặp, xương cốt người Cửu Tiêu Thánh Tông cứng hơn rồi nhỉ? Để xem cứng đến mức nào!"
Tên cường giả Thần Vũ vừa lên tiếng cười khẩy, lập tức phóng ra một luồng uy áp vô hình trấn áp thẳng xuống đầu Võ Thiên Khiếu.
Phụt !!!
Ngay lập tức, Võ Thiên Khiếu bị đè nén đến mức phun máu tươi, khuôn mặt vặn vẹo vì đau đớn. Cơ thể ông dần dần bị ép quỳ xuống đất. Dù ông đã dốc toàn lực chống cự, nhưng tiếng xương cốt gãy răng rắc vẫn vang lên rợn người.
"Cha!" Võ Văn Đồng hoảng hốt lao đến bên cạnh đỡ lấy cha mình.
"Quỳ xuống cho ta!"
Tên cường giả Thần Vũ quát lớn, uy áp càng thêm nặng nề, trực tiếp ép Võ Thiên Khiếu dập đầu xuống đất, hộc máu không ngừng.
Thấy con trai bị nhục nhã, Võ Sơn gầm lên, lao thẳng lên không trung định liều mạng. Thế nhưng, tên cường giả kia chỉ phất tay một cái, một chưởng lực vô hình đập cho Võ Sơn dính chặt xuống đất.
Rầm! Phụt!
Võ Sơn nằm bẹp dưới đất, miệng phun máu điên cuồng.
"Ông nội !!! " Võ Văn Đồng thất thanh kêu lên.
Tên cường giả mạnh nhất trong nhóm Thần Vũ liếc nhìn Võ Vân Đồng rồi lạnh lùng phán: "Hôm nay, ngoại trừ con bé kia ra, giết sạch cả tông môn cho ta!"
Nghe lệnh tàn sát, sắc mặt toàn bộ đệ tử Cửu Tiêu Thánh Tông trắng bệch, tuyệt vọng.
Trong mắt đám người Thần Vũ, Cửu Tiêu Thánh Tông chỉ là một lũ kiến cỏ, thích thì giết. Nếu không phải nể mặt nhân vật bí ẩn nào đó, bọn họ đã chẳng để sót lại mống nào từ lâu rồi.
"Các vị, làm như vậy có phải hơi quá đáng không?"
Bất chợt, một giọng nói trầm thấp, già nua vang lên.
Giữa hư không, một người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm, độ tuổi khoảng hơn năm mươi, đạp không bước tới, xuất hiện ngay trên bầu trời Cửu Tiêu Thánh Tông.
"Thiên Huyền đại sư!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!