Một canh giờ trôi qua rất nhanh, vị Trương sư đi vào băng hỏa phòng kia lại giống như là đá chìm vào đáy biển, ngay cả một điểm động tĩnh cũng không có.
“Thời gian kết thúc mà cũng không có đi ra... Xem ra hắn không có thông qua được khảo hạch!”
Ngô cung chủ lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận.
Nàng thật sự cho rằng sẽ giống như mọi người nói, sáng tạo ra kỳ tích, hiện tại xem ra, nàng đã suy nghĩ nhiều.
Không những không có sáng tạo ra kỳ tích, kết quả ngay cả thông qua cũng không có thông qua.
“Không có thông qua...”
Sắc mặt nhăn nhó, Nhược Hoan công tử giống như bị táo bón, rất là khó coi.
Mỗi lần nghi ngờ cái tên này thì hắn lại đánh mặt cho mình nhìn, lần này, thật vất vả mới lời thề son sắt, nói hắn có thể thành công, hơn nữa còn hoàn thành vượt mức... Kết quả, lại đi vào mà không ra được...
Trương sư, ngươi đang cố ý cái đài của ta đi sao...
Che ngực, Nhược Hoan công tử cảm thấy tâm tắc không gì sánh được.
Thân thể Khang đường chủ c*̃ng lắc lư, sắp khóc.
Trương sư có biểu hiện b**n th** như thế ở Danh sư đường, làm sao đến nơi này lại không được chứ?
Rốt cuộc... Bên trong đã xảy ra chuyện gì?
...
Thời gian trở lại một canh giờ trước, Trương Huyền đi vào gian phòng.
Phía sau cửa phòng là một cái thông đạo hẹp dài, một mực kéo dài, dọc theo về nơi xa, không biết có bao xa.
Ầm ầm!
Đóng cửa lại, lập tức cảm thấy có một cỗ khí cực nóng làm cho người ta hít thở không thông truyền đến, khiến cho người ta cảm giác có phải mình đã rơi vào lò nướng hay không. Dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị nướng.
Bận chuyển Thiên Đạo chân khí, chống cự lại khí cực nóng, lại nhìn lại về phía sau, lông mày không kìm lòng được mà nhăn lại.
Vừa mới đóng cửa lại, không ngờ nó lại biến mất từ phía sau lưng, giống như căn bản không tồn tại vậy.
“Chẳng lẽ phải từ thông đạo nơi này đi ra ngoài thì mới có thể rời khỏi?”
Lông mày hắn nhíu một cái.
Không ngờ lúc vừa mới tiến đến, cánh cửa đã không còn thấy tăm hơi. Chẳng lẽ băng hỏa phòng này là một trận pháp rất là lợi hại? Mà phương pháp rời đi chính là đi đến tận cùng cái lối đi trước mắt này hay sao?
Trong lòng nghi hoặc, chân vẫn đi thẳng về phía trước.
Hừng hực!
Mới vừa đi mấy bước thì khí cực nóng càng ngày càng lợi hại, bốn phía xuất hiện một mảng lớn biển lửa. Nếu muốn tiếp tục đi về phía trước thì nhất định phải thông qua, căn bản không có cách nào để tránh né.
“Quên đi, đi qua đó xem!”
Tìm một vòng, từ đầu đến cuối cũng không có phát hiện ra đường ra, Trương Huyền đành phải nhanh chân đi thẳng về phía trước.
Thiên Đạo chân khí mạnh mẽ vô cùng, mặc dù những ngọn lửa này nóng như nướng làn da, xương cốt đau nhức, thế nhưng vẫn còn không đả thương được hắn.
Đi tới trước mặt biển lửa, hắn đang muốn bước qua thì trước mắt lần nữa biển ảo. Giống như rơi vào băng thiên tuyết địa, lạnh lẽo thấu xương, dọc theo huyệt đạo tràn vào thân thể, khiến cho hắn không kìm lòng được mà run lên.
Sắp đông cứng.
Hắn đã là cường giả Hóa Phàm, dựa theo tình huống bình thường. Coi như ngủ ở trong hầm băng, chỉ cần có chân khí hộ thể thì cũng sẽ không cảm thấy quá lạnh lẽo, bây giờ lại không kìm lòng được mà run rẩy. Chuyện này quỷ dị không nói lên lời.
“Khó trách Nhược Hoan công tử lại thê thảm như thế, chỉ sợ hắn đã bị những ngọn lửa và băng hàn chi khí này ăn mòn qua lại a...”
Chân khí chảy xuôi, chống cự lại cảm giác lạnh lẽo, đồng thời trong lòng Trương Huyền cũng suy tư.
Cường giả Hóa Phàm mặc dù có năng lực chống cự lại tự nhiên, thế nhưng... Chợt nóng chợt lạnh, nhiệt độ không khí đột nhiên biến hóa quá nhanh cũng vẫn sẽ làm cho người ta không chịu nổi, triệt để sụp đổ.
Giống như đưa tay đặt ở bên trong khối băng vậy, có thể tiếp nhận được. Thế nhưng trước tiên đặt ở trong nước nóng ngâm một hồi, sau đó lại bỏ vào nước đá, cho dù là nhiệt độ bình thường thì cũng sẽ trở nên khó mà tiếp nhận được.
“Lửa, băng... Không đúng, coi như là trận pháp tứ tinh đỉnh phong cũng làm không được điểm ấy.”
Trong lúc hắn đang muốn tiếp tục đi về phía trước thì đột nhiên trong lòng khẽ động.
Băng hỏa phòng này, nhiệt độ không khí biến hóa nhanh như vậy, xem như trận pháp cấp bậc tứ tinh đỉnh phong cũng làm không được, làm sao Băng Nguyên cung có thể hoàn thành được chứ?
“Hơn nữa, trước khi vào cửa lại không có chút linh khí biến hóa nào, nếu có trận pháp, ta khẳng định có thể nhìn ra được...”
Hắn là Trận Pháp sư tứ tinh, nếu thật sự có trận pháp ở đây, coi như không vận chuyển thì tuyệt đối có thể phát hiện ra được. Không có trận pháp, nhưng có lửa, băng tùy ý nhập thể, khiến cho người ta khó lòng phòng bị...
Muốn đi ra ngoài, chỉ sợ không đơn thuần là đơn giản đi ra khỏi thông đạo như vậy.
Lại thêm trước đó Ngô cung chủ đã từng nói qua. Đây là khảo thí về tâm tính, sự nhẫn nại, tâm cảnh bị phá đi. Chuyện này khiến cho hắn càng thêm kỳ lạ.
“Nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì... Minh Lý Chi Nhãn!”
Có đề phòng, hắn không tới trước nữa mà đứng tại chỗ vận chuyển Minh Lý Chi Nhãn.
Phù!
Ánh sáng trước mắt b*n r* bốn phía, vô số hoa văn hiện lên, trong nháy mắt, Trương Huyền khẽ lắc đầu.
“Hóa ra là khảo nghiệm trên tinh thần, chẳng qua thân thể chỉ là bổ sung mà thôi... Linh hồn và ý thức của ta đã đi vào huyễn cảnh!”
Thông qua Minh Lý Chi Nhãn, rốt cục hắn đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Hỏa diễm và băng tuyết xuất hiện trước mắt căn bản không phải là thật, mà là ảo giác.
Giống như thủy tinh vậy, thông qua máu để chế tạo huyễn cảnh, khiến cho người ta như đang trải qua hỏa diễm, chỗ băng hàn, người rơi vào trong đó, nếu như không kiên trì nổi thì sẽ rơi vào trong đó, không có người cứu chữa thì sẽ không có cách nào rời khỏi.
Minh Lý Chi Nhãn có thể Phá Hư vọng. Cho dù huyễn cảnh này chân thực không gì sánh được, nhưng ở trong quan sát của hắn vẫn phá vỡ bị tuỳ tiện. Chỉ trong giây lát đã có thể nhìn ra cánh cửa vừa rồi còn đang ở trước mắt, mà nhục thể của hắn lại đang ngồi ở giữa phòng, động cũng không động, không khí chung quanh nóng lạnh giao hòa. Chỉ là cũng sẽ không làm bị thương tới căn bản.
Nói cách khác, tất cả thống khổ và tra tấn vừa rồi trải qua đều là ma luyện đối với ý chí tinh thần.
“Đây không phải là trận pháp, nhưng lại có thể có loại hiệu quả này, Băng Nguyên cung thật là lợi hại!”
Quan sát một hồi, rốt cuộc hắn cũng biết, cái này quả thực không phải là trận pháp. Chỉ có điều lại có thể tạo ra được tác dụng cùng loại với trận pháp, thậm chí còn lợi hại hơn. Băng hỏa phòng quả thực không đơn giản.