Lọc Truyện

Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL)

“Vân Mặc sư huynh”.

Bất ngờ, một giọng nói trong trẻo vang lên.

Cổ Trình Thành lập tức tỉnh táo lại, chỉ thấy cách đó không xa, một bóng dáng động lòng người đang đứng trên phi kiếm.

Lạc Linh Hi, vị hôn thê trước đây của Sở Vân Mặc, vì chuyện Thiên Uy, hôn ước của hai người đã bị hủy bỏ.

Cổ Trình Thành đối với Lạc Linh Hi thì không có quá nhiều ác cảm, ít nhất trong ký ức của Sở Vân Mặc, Lạc Linh Hi chưa từng có sự mỉa mai nào trên ngôn ngữ đối với hắn.

“Lạc sư muội có chuyện gì?”

Cổ Trình Thành trực tiếp hỏi.

“À, có, có chuyện, không biết Vân Mặc sư huynh hiện giờ có thời gian cùng ta đến động phủ nói chuyện một lát không?”

Tất cả những người tu luyện đã đạt đến cảnh giới  Trúc Thể đều có thể mở ra động phủ của mình. Tuy nhiên, nhà của Sở Vân Mặc vốn đã có Tụ Linh Trận, vì vậy hän chưa bao giờ mở ra động phủ riêng của mình.

“Không bận, đi thôi!” “Cảm ơn sư huynh Vân Mặc đã nể mặt ta”. Ngay lập tức Lạc Linh Hi nở một nụ cười tươi nói.

Rất nhanh, Cổ Trình Thành đã đi theo Lạc Linh Hi bay đến động phủ của nàng ấy.

Sau khi vào động phủ, Lạc Linh Hi mở ra trận pháp ngăn cách, sau đó tự tay rót một chén trà đưa cho Cổ Trình Thành: “Vân Mặc sư huynh mời ngồi”.

Phải nói, động phủ của Lạc Linh Hi cực kỳ tao nhã, mật độ linh khí không hề thua kém chỗ ở của Sở Vân Mặc bao nhiêu.

Trong động phủ, khắp nơi đều là những linh hoa tỏa ra hương thơm thoang thoảng.

Trong những linh hoa, còn có một hồ nước tụ linh khí, bên cạnh hồ nước có vài bộ y phục mỏng như cánh ve, rõ ràng đây là nơi Lạc Linh Hi tắm rửa.

Lạc Linh Hi nhìn thấy những bộ y phục quyến rũ đó, lập tức đỏ mặt, vung tay phải lên, thu chúng lại.

Sau đó ngồi xuống chiếc ghế ngọc trước mặt Cổ Trình Thành: “Hàn xá đơn sơ, Vân Mặc sư huynh đừng trách”.

“Nơi này tốt hơn chỗ ở của ta biết bao nhiêu, sao có thể gọi là đơn sơ được?”

Cổ Trình Thành cười cười: “Lạc sư muội cứ nói thẳng đi”.

“Vân Mặc sư huynh, còn nửa năm nữa, cuộc thi võ thuật của Tân Hoàng sẽ bắt đầu, khi đó, đệ tử của ba tông môn sẽ tập trung ở Đăng Long Sơn tranh đoạt Tân Vũ Lệnh.

Trong vòng nửa năm, ta cũng có thể bước vào cảnh giới Cương Thể, nhưng... thực lực của ta quá yếu, căn bản không thể cướp lấy Tân Vũ Lệnh..

Vì vậy, ta muốn hợp tác với Vân Mặc sư huynh”.

“Hợp tác? Ha ha, sư muội, hiện tại ta cũng chỉ là cảnh giới Trúc Thể viên mãn”.

“Ta tin tưởng với chiến lực của Vân Mặc sư huynh, chỉ cần bước vào cảnh giới Cương Thể, nhất định có thể tranh cao thấp với những yêu nghiệt cảnh giới Cương Thể”.

Lạc Linh Hi nghiêm túc nói.

“Sư muội xem trọng ta như vậy. . . Vậy, ngươi có thể cho ta cái gì?”

Cổ Trình Thành tiếp tục nói. 

“Ta có thể đưa sư huynh vào Bạch Cốt Thiên Mộ”.

“Bạch Cốt Thiên Mộ? Ngươi nói Bạch Cốt Thiên Mộ ở sâu trong Bách Thú Lĩnh?”

Cổ Trình Thành lập tức sững sờ: “Nơi này đã biến mất vào hư không nhiều năm rồi, không ai tìm ra cách vào. Tại sao ngươi có thể đưa ta vào?”

Bạch Cốt Thiên Mộ là một bí cảnh khá nổi tiếng ở phía nam Đại Tân, được cho là một chiến trường cổ, có rất nhiều truyền thừa mạnh mẽ.

Tuy nhiên, cách đây vài trăm năm, vì một số lý do. không rõ đã biến mất vào hư không, từ đó về sau, ba tông phái đã tiêu tốn rất nhiều nhân lực nhưng vẫn chưa tìm ra cách vào.

Nơi này cũng dần bị người ta lãng quên.

“Một năm trước, ta và vài sư huynh muội đi ra ngoài rèn luyện, tại một di tích nhỏ đã lấy được lệnh bài Bạch Cốt dẫn vào Bạch Cốt Thiên Mộ.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!