Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Đúng, là nàng ta cố ý, vì ghen ghét nên nàng ta mới làm rơi hoa đăng kia. Nhưng không phải chỉ là một trản hoa đăng thôi sao?

Có quan trọng như vậy không?

Đáng để hắn đối xử với nàng ta như vậy?

“Ngươi không phải là thê tử của Bổn vương, ngươi chỉ là thiếp của Bổn vương.” Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.

“Vương gia, nô tỳ đột nhiên nghĩ tới những lời vừa rồi của Mạch Liên. Nữ tử mặc xiêm y xanh nhạt, che mặt, sai sử lưu manh bắn pháo hoa. Buổi tối hôm nay, Đàm nhi cũng mặc xiêm y màu xanh nhạt. Vừa rồi sau khi hồi phủ, nàng ta lập tức thay đổi xiêm y, nô tỳ hoài nghi người nọ chính là nàng ta.” Tửu nhi thở hổn hển chạy tới, lớn tiếng nói.

Lúc này, Vân Nhược Linh và Thu nhi cũng theo lại đây.

Nàng vừa tới đây đã nhìn thấy Sở Diệp Hàn bóp cằm Nam Cung Nguyệt, giống như đang muốn trừng phạt nàng ta. Nàng nhàn nhạt quay mặt đi.

Vừa rồi khi nàng nghe Tửu nhi nói lại, liền cảm thấy việc này không khỏi có liên quan đến Nam Cung Nguyệt. Cho nên mới theo lại đây, chuẩn bị hỏi cho rõ ràng.

“Cái gì? Người nọ là Đàm nhi? Có phải do ngươi sai sử hay không?” Ánh mắt Sở Diệp Hàn ánh lên sự đau đớn kịch liệt. Hắn nhìn về phía Nam Cung Nguyệt, không dám tin tưởng nàng ta vậy mà lại là loại người này.

Đồng tử Nam Cung Nguyệt bỗng dưng trợn to, nàng ta hoảng sợ lắc đầu : “Không phải ta, ta không có sai sử nàng, các ngươi không thể bởi vì nàng thay một bộ xiêm y, liền vu oan cho nàng.”

Trong lòng Đàm nhi sợ tới mức phát run, song trên mặt lại trưng ra vẻ oan uổng : “Tửu nhi, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói bậy. Ta căn bản không biết các ngươi đang nói gì, vì sao ngươi phải vu oan cho ta? Có phải có người ở sau lưng sai sử ngươi, hãm hại phu nhân nhà chúng ta?”

“Không ai sai sử ta cả, cái gì Vương phi cũng không biết. Buổi tối hôm nay ngược mặc một bộ xiêm y màu xanh nhạt, lấy nó ra đây. Chỉ cần bảo đám lưu manh xem là được, nếu ngươi trong sạch, đương nhiên bọn họ sẽ không vu oan cho ngươi.” Tửu nhi lạnh giọng nói.

“Ta, ta, vừa rồi ở trên đường trở về, ta không cẩn thận ngã vào vũng bùn, xiêm y kia bị dơ, nên ta đốt rồi.” Đôi mắt Đàm nhi lóe lên, vẻ mặt chột dạ trả lời.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!