Lọc Truyện

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

Ngũ Đại Thiên Vương gật đầu lần nữa.

“Các anh phải ghi nhớ, bất cứ lúc nào, tôi cũng không mong muốn anh em và người nhà của tôi gặp nguy hiểm”.

Nói xong câu này, Lôi Tuấn nâng ly rượu, kính mỗi một vị Thiên Vương ngồi đây.

“Kính người nhà”.

Ngũ Đại Thiên Vương đồng thanh nói.

Tất cả đều uống một hơi cạn ly rượu, trên khuôn mặt mỗi một người đều tràn đầy tình cảm.

“Điện chủ yên tâm, tuy Đông Vực không thái bình, nhưng tôi nhất định sẽ tăng cường tu luyện”.

Người đầu tiên lên tiếng, đương nhiên là Lý Lăng Phong có bối phận cao nhất.

“Anh Tuấn, Nam Vực ổn định chiến sự, vừa hay tôi đang luyện binh, cũng tăng cường tu luyện cho bản thân”.

Người thứ hai lên tiếng là Nam Thiên Vương Cao Cương yếu nhất.

“Tôi không phải nói, phải đột phá tám sao”, Âu Dương Sát nói thẳng.

“Bắc Vực cũng bắt đầu loạn rồi…”

Hồ Mị Nhi hơi cau này, nói: “Anh Tuấn yên tâm, từ lần trước tôi bị thương, tôi đã bắt đầu tăng cường tu luyện, tôi đoán có lẽ không bao lâu nữa, tôi có thể trở thành Thiên Hồn tám sao”.

“Tốt, quá tốt rồi!”

Lôi Tuấn vỗ tay nói: “Anh em của tôi, quả nhiên ai ai cũng bất phàm, các anh có thể giải trí vui chơi ở Thiên Hoa mấy ngày, đợi sau khi về, thậm chí có thể gác nhiệm vụ sang một bên, chúng ta không thiếu tiền”.

“Rõ!”

Tứ Đại Thiên Vương cùng nói.

“Hay là.. uống một ly đi?”

Người duy nhất không tu luyện là Kim Bưu lúng túng đề nghị.

“Anh em tốt, cạn ly”.

“Cạn ly!”

Rượu… hình như không đủ uống.

Giữa các anh em, càng nói không hết chuyện…

Ba ngày sau…

Tứ Đại Thiên Vương, ai về khu vực của người nấy.

Rất nhanh, Hồ Mị Nhi ở Bắc Vực truyền tin đến.

Qua truy cứu của Thiên Vương Thần Điện, Tu La Môn Tuyết Vực hiểu lầm về việc của nước Thiên Lang, để tỏ lòng hối lỗi, chủ động trả lại mỹ nhân có được từ nước Thiên Lang.

Đáng tiếc, hơn một ngàn mỹ nữ, cũng chỉ còn lại mấy trăm người.

Nhưng ít nhất cũng là tin tốt.

Nữ vương Thiên Lang Hạ U Nguyệt nhờ Nam Thiên Vương Cao Cương cảm ơn Lôi Tuấn.

Lôi Tuấn cũng không coi là gì, thuận nước giong thuyền mà thôi.

Nhưng Lôi Tuấn biết, Tu La Môn sẽ không cam tâm từ bỏ tại đây.

Sẽ có một ngày xảy ra tranh chấp.

Nhưng trước mắt, người ta đã xin lỗi và chuộc lỗi, vậy thì tạm thời không quan tâm nữa.

Ở bên người nhà và luyện công mới là điều quan trọng hơn.

Hứa Phương Hoa thực sự bận rộn, bận từ sáng đến tối.

Nhưng cô rất vui vẻ, bận rộn nhưng vui vẻ…

Lôi Tuấn lại biến trở lại thành ông bố bỉm sữa.

Đưa đón Tiểu Niệm đi học, đưa cô bé đến các khu vui chơi… Tóm lại những việc Tiểu Niệm muốn, ông bố bỉm sữa cường mạnh chắc chắn sẽ đáp ứng, dù sao trong thành phố này, không có gì là Lôi Tuấn anh không có được.

Ngoại trừ ở bên người nhà, Lôi Tuấn vừa có thời gian thì sẽ đến sơn trang của anh luyện công.

Sơn trang này đã bị đóng cửa, ngoại trừ Lôi Tuấn, bất cứ ai cũng bị cấm vào trong.

Nhưng Lôi Tuấn phát hiện, muốn đột phá Thần Vương chín sao, thực sự rất khó…

“Anh Tuấn, tôi đang định đi tìm anh”.

Lôi Tuấn vừa đi vào văn phòng của Kim Bưu, Kim Bưu liền đứng lên.

“Điều tra rõ ràng rồi?”

Lôi Tuấn đi đến sofa ngồi xuống, châm điếu thuốc hỏi.

“Rõ ràng rồi”.

Kim Bưu đi đến, ngồi đối diện, nói: “Bạn học tên A Tang của Hứa Nhã Y, đến từ nước Đại Độ Tây Vực, cậu ta và anh trai cậu ta cùng đến Hoa Hạ, bọn họ đến từ một tổ chức của bộ lạc Tang tộc, đúng rồi, anh trai của A Tang tên là Bạo Thạch, là học trò của bố An Thanh”.

“Lại có chuyện như vậy?”

Lôi Tuấn suy nghĩ, hỏi: “Bạo Thạch? Họ Bạo rất ít thấy?”

“Đúng thế anh Tuấn, nhưng bộ lạc Tang tộc có rất nhiều người họ Bạo, đa số bọn họ là dòng máu lai, tương truyền người của bộ lạc Tang tộc rất thông minh, A Tang đó vốn tên là Bạo Tang, là một thanh niên ngông cuồng”.

“Thú vị đây…”

Lôi Tuấn mỉm cười nói: “Đã là học trò của An Văn Kiệt, đến thành phố Thiên Hoa cũng đúng, A Tang thích Hứa Nhã Y, việc này cũng hợp lý, nhưng rốt cuộc không hợp lý chỗ nào nhỉ?”

“Việc này?”, Kim Bưu hơi mơ hồ.

“Bọn họ đến từ nước Đại Độ, việc này không hợp lý!”

Lôi Tuấn hút mấy hơi thuốc, tiếp tục nói: “Tuy Thiên Minh Điện ở Tây Vực bị diệt rồi, nhưng nước Đại Độ vẫn rất hỗn loạn, người của bộ lạc Tang tộc lại là học trò của An Văn Kiệt, còn tiếp cận Hứa Nhã Y? Tôi không thể không liên tưởng đến bọn họ đến vì tôi!”

“Tại sao?”, Kim Bưu ngạc nhiên hỏi.

“Bởi vì tôi có tiền, bởi vì tôi đang bảo vệ và tài trợ cho nhà họ An… chẳng phải cậu nói người của bộ lạc Tang tộc rất thông minh sao? Người tự cho mình thông minh, càng dễ cuồng ngạo, cũng càng có dã tâm lớn”.

Lôi Tuấn dừng lại rồi nói: “Lập tức liên lạc với Âu Dương Sát, đầu tiên bảo anh ta bảo vệ An Thanh, thứ hai lập tức đi điều tra, rốt cuộc bộ lạc Tang tộc như thế nào ở nước Đại Độ?”

“Vâng, tôi đi ngay”.

Kim Bưu đứng lên đi luôn, nhưng đột nhiên dừng lại.

“Đúng rồi anh Tuấn, hai anh em của bộ lạc Tang tộc đã mời ông An và Hứa Nhã Y, nói là cuối tuần này đến đảo Kim Quy chơi, cũng rất hy vọng mời cả nhà anh cùng đi”.

Lúc Kim Bưu nói câu này đã bắt đầu cau mày.

“Vậy thì đi, nhưng chỉ có tôi và Hứa Nhã Y đi”, Lôi Tuấn cười nói.

“Tôi hiểu!

Kim Bưu nói xong lập tức đi ngay.

Lôi Tuấn dựa vào sofa, tiếp tục hút thuốc, không rời đi.

Sự việc bất thường ắt có yêu ma.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!