Lọc Truyện

Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong

 

 Cô lại càng không ngờ, bạn thân của mình lại là người mưu mô đến thế.  

 

Lúc này cõi lòng Thu Mộc Trân đang rối như tơ vò, khoé mắt cũng đỏ hoe.  

 

Thật ra cũng khó trách Thu Mộc Trân nghĩ ngợi lung tung. Tô Viễn Sơn đã gọi Diệp Phong là “con rể”, chồng cô lại ngồi bên cạnh một cô gái khác, Thu Mộc Trân thì biến thành người dưng. Người phụ nữ nào gặp phải tình huống như cô thì đều khó lòng bình tĩnh nổi.  

 

Trong nỗi muộn phiền, Thu Mộc Trân đã cầm ly rượu vang trước mặt và một hơi cạn sạch, mắt thì đỏ ngầu.  

 

“Giám đốc Thu à, cháu sao thế?”  

 

“Uống nhanh như thế, mắt đỏ cả rồi”.  

 

“Chắc là cháu cũng cảm thấy vui vì Thiến Thiến tìm được một người chồng tốt, đúng không?”  

 

“Nói đến đây, nhà bác cũng phải cảm ơn cháu. May mà cháu có một người tài xế ưu tú như vậy. Bằng không thì Thiến Thiến nhà bác làm sao gặp được Diệp Phong chứ?”  

 

Tất nhiên là Tô Viễn Sơn nhận ra thái độ khác lạ của Thu Mộc Trân.  

 

Nhưng ông cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng cô vì mừng cho con gái ông nên mới hành xử hơi thất thố thôi.  

 

Nhưng Tô Thiến nhìn thấy cảnh tượng này thì lại càng thấy áy náy hơn.  

 

Cuối cùng, cô ta đành cắn chặt răng vào môi, dứt khoát đứng dậy và nhận lỗi với Tô Viễn Sơn.  

 

“Xin lỗi bố, là con đã gạt bố”.  

 

“Thật ra Diệp Phong là chồng của Mộc Trân”.  

 

“Mộc Trân và Diệp Phong đã kết hôn lâu rồi ạ. Bố đừng làm mai làm mối nữa”.  

 

Gì cơ?  

 

“Cậu Diệp là chồng của giám đốc Thu?”  

 

Quả nhiên, câu nói này của Tô Thiến đã khiến Tô Viễn Sơn và Tô Nam lập tức sững sờ và kinh ngạc.  

 

Ngồi ở một bên dõi theo, Cổ Long Ân cũng đang cảm thấy rất khó hiểu.  

 

Cả gian phòng bỗng chốc trở nên tĩnh lặng.  

 

Tô Thiến vừa dứt câu thì đã cúi thấp đầu, tựa như một đứa trẻ phạm lỗi, sợ sệt chờ bố mình nổi giận.  

 

Diệp Phong thì chẳng nói lời nào.  

 

Sự việc đều do Thu Mộc Trân và Tô Thiến gây ra. Chuyện đi đến bước này, Thu Mộc Trân có muốn cũng không trách Diệp Phong được.  

 

Anh cũng đang ngồi chờ xem Tô Thiến sẽ giải quyết việc này thế nào.  

 

Sau một lúc lặng im, Tô Viễn Sơn mới nhìn về phía Tô Thiến vẫn đang cúi gằm mặt, đoạn đưa mắt sang Thu Mộc Trân đang đỏ hoe mắt, cuối cùng là nhìn một Diệp Phong từ nãy đến giờ vẫn hờ hững làm thinh. Cuối cùng, ông mới lắc đầu cười khổ.  

 

“Thiến Thiến, bố biết hai người là chị em thân thiết”.  

 

“Nhưng đây không phải là lúc nghĩa khí đâu, con ạ”.  

 

“Có một số thứ có thể nhường, nhưng chuyện hôn nhân thì không”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!